TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Triệu Văn đang hồi hộp vì không hiểu sao hôm nay tiểu thư lại ra muộn như vậy.
Ông hốt hoảng khi thấy tiểu thư đang được một cậu nhóc nào đó cõng ra ngoài.- Cháu hơi bất cẩn nên bị té cầu thang.
May là chỉ bị trận cổ chân thôi.
Giờ thì đỡ rồi.Triệu Văn nhìn bàn chân đang băng bó của tiểu thư.
Ông cũng nhìn cậu nhóc kia.- Phiền cậu có thể cõng tiểu thư ra chiếc xe đằng kia có được không.- Lăng khẽ gật đầu.Cậu nhẹ nhàng đặt Viên Minh xuống.
Viên Minh ngồi vào xe rồi quay đầu ra.- Cũng muộn rồi.
Hay là cậu lên xe để chú Triệu Văn chở về luôn?- Không cần.
Nơi tôi ở gần đây thôi.- Vậy tôi cảm ơn cậu nha.
Cậu đã vất vả rồi.
Viên Minh nở một nụ cười đáng yêu khiến Lăng quay mặt đi chỗ khác.- Tôi đi đây.
Lăng định quay người đi thì Triệu Văn tiến tới chỗ cậu- Cảm ơn cậu đã giúp đỡ.- Không có gì ạ.
Cậu cúi đầu chào Triệu Văn.
Không quên liếc nhìn cô gái đang ngồi vẫy tay kia.- ………….Viên Minh nhìn bóng cậu bạn kia đang xa dần.
Cô quay lạ thì thấy Triệu Văn đang nhìn mình- Bây giờ tôi sẽ chở tiểu thư đến bệnh viện.- Không cần đâu.
Cô y tá đã giúp cháu rồi.- Đừng chủ quan.
Giọng Triệu Văn khiến Viên Minh không dám ý kiến.Và tiếp theo là cô đã phải nghe ông ấy giáo huấn suốt dọc đường cho tới bệnh viện, rồi từ bệnh viện trở về nhà.…………Tối hôm đó.Triệu Văn đang bó lại chân cho Viên Minh- Tiểu thư có thấy đỡ chút nào không? Triệu văn ngẩng đầu hỏi thì thấy cô ấy dường như không nghe thấy ông hỏi gì cả, mắt thì chỉ tập trung vào điện thoại rồi tự cười một mình nữa.- Tiểu thư….
Tiểu thư.- Dạ? Chú gọi cháu à?- Tiểu thư không nghe thấy tôi hỏi gì hả?- Chú hỏi gì cơ?- Tiểu thư có thấy đỡ chút nào không? Mà tiểu thư làm gì mà tập trung vào điện thoại vậy?- Cháu đỡ rồi.
Cháu đang xem mấy cái tin buồn cười thôi.
Hì hì- Đâu, tiểu thư cho tôi xem nó buồn cười thế nào nào.Nghe Triệu Văn nói vậy cô liền ấn nút tắt điện thoại rồi giấu ra sau lưng.
Lắc đầu.- Không.
Chỉ là mấy tin vặt thôi á mà.
Chú sẽ không thích coi đâu.Triệu Văn nheo mắt lại nhìn khiến cho Viên Minh đỏ cả mặt.- Chú đang nghĩ xấu cháu đúng không?- Cậu nhóc lúc chiều trông đẹp trai đấy nhỉ? Cô bất ngờ khi thấy Triệu Văn nhắc tới Trần Lăng nên cũng chỉ im lặng mà không nói gì.Triệu Văn thấy cô chủ mặt dần ửng hồng, ông đứng dậy mỉm cười xoa đầu cô:- Tiểu thư hãy nghỉ ngơi sớm đi cho khỏe.- Chú cũng ngủ sớm đi nha.Viên Minh nằm hẳn xuống giường.
Cô không tài nào mà ngủ được bởi vì cứ nhắm mắt lại là hình ảnh lúc sáng lại hiện ra trong đầu.Cô cầm điện thoại, xem đi xem lại tấm ảnh đã được ai đó đăng lên sáng nay.- Không ngờ cậu ta lại có hành động bất ngờ như vậy.
Viên Minh cười khúc khích khi nhớ về Trần Lăng.
Không hiểu sao cậu ta lại có hành động táo bạo như vậy nhỉ? Cậu ta nói thích lo chuyện bao đồng vậy chả lẽ gặp ai bị như vậy cậu ta cũng đều có hành động như vậy à?Càng về khuya nhưng Viên Minh càng không thể nào mà ngủ được.- Sao mà cứ mãi nghĩ về cậu ta thế này…..………..Ngày khai giảngCả trường tràn ngập trong màu sắc cờ và hoa.
Không khí nhộn nhịp hơn bao giờ hết.
Bóng bay được treo thành dây từ ngoài cổng trường vào tới tận khu vực các phòng học.Viên Minh lúc này đang cà nhắc đi từng bước vào trường.
Cô lần đầu được tham dự một buổi lễ khai giảng nhộn nhịp như thế này.
Và trên hết là hôm nay Trần Lăng sẽ biểu diễn trước toàn trường nữa.
Cô rất muốn được chứng kiến cảnh tượng đó.- Viên Minh….
Có tiếng gọi từ đăng sau cô quay lại thì thấy Hải Quỳnh đang chạy lại nắm lấy tay cô- Sao rồi có thấy đỡ chút nào không?- Mình đỡ nhiều rồi nhưng phải nghỉ ngơi vài ngày mới có thể đi lại bình thường được.- Vậy ráng lên nha.
Giờ mình lên lớp thôi.
Lễ khai giảng phải 8 giờ mới tổ chức cơ.- Vậy à.
Biết vậy mình đi muộn một chút.
Viên Minh chán nản khi nghĩ tới việc phải leo bậc thang khi mà cái chân đang phải băng bó như thế này.Lúc này đứng ở phía hàng cây cách đó không xa.
Có 3 cô gái đang đứng nhìn Viên Minh, bọn họ đang nói với nhau điều gì đó có vẻ rất mờ ám.
Rồi 2 cô gái trong đó tiến lại xong chạy thật nhanh lại chỗ Viên Minh rồi đâm thẳng vào cô- ối……….
Viên Minh và Hải Quỳnh cũng té xuống đất một lúc- Xin lỗi, bọn tôi đang vội quá.
Bạn có làm sao không?Viên Minh lúc này đang nằm dưới sân trường, cú va mạnh khiến cho chân của cô có vẻ lại đau hơn.
Hải Quỳnh lại đỡ cô ngồi dậy rồi hét vào mặt 2 người con gái kia- Đi đứng kiểu gì đấy hả? Sân trường rộng như vậy mà còn lao cô được là sao?- Chỉ vô tình chạm vô thôi cần gì phải ý kiến như vậy?Gớm.
Bạn đang đọc bộ truyện 5 Lần!!! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: 5 Lần!!!, truyện 5 Lần!!! , đọc truyện 5 Lần!!! full , 5 Lần!!! full , 5 Lần!!! chương mới