Thời Niên lần đầu tiên làm chuyện này, cậu cũng không biết có phải làm kiểm tra HIV trước là quy tắc quốc tế giống như đối phương nói hay không, nhưng hành động nhiều ít làm Thời Niên an tâm một chút. Kỳ thật Thời Niên trước khi ra ngoài còn rất do dự, cậu nghĩ quyết định của mình có quá qua loa hay không, cậu còn chưa đến hai mươi tuổi, chỉ vừa qua khỏi độ tuổi giết người không cần ngồi tù mà thôi, đã chạy ra làm cái gọi là qua hệ cởi mở này, tựa hồ có hơi quá sớm. Nhưng là mười phút trước mẹ cậu mới kêu cậu cút, cút xa vào, như ba cậu ấy rời khỏi tầm mắt của bà, nguyên văn câu nói của bà là "Đi theo tên bất lực kia cùng nhau cút đi", Thời Niên trốn trong phòng khóa trái cửa, cậu biết nếu không khóa trái, mẹ cậu sẽ xông vào, sau đó lại tát cậu mấy cái. Say đó cậu phải để gương mặt sưng đỏ ngồi xe, đi mua đồ ăn, đi mọi nơi. Cho nên trước khi mẹ cậu nã đợt mắng mới cậu đã thay đồ sau đó trực tiếp mở cửa ra khỏi phòng. Mẹ cậu thấy Thời Niên đi ra, vậy mà ngừng chửi bậy, chắc là bà cũng không nghĩ tới cậu dám đi ra vào lúc này, dù sao ngày thường Thời Niên am hiểu nhất chính là giả chết. Thời Niên đi thẳng ra cửa, đưa lưng về phía mẹ cậu bắt đầu thay giày, lúc cậu khom lưng cột dây giày mẹ cậu mới ngộ ra, chất vấn Thời Niên muốn đi đâu. Thời Niên ngồi dậy không có quay đầu lại, cậu tay cầm chốt cửa, bình tĩnh nói: "Con cút."
Cậu không chút do dự nhảy lên xe buýt tới khách sạn, cậu đứng trong đám đông chen chúc trong gắt gao nắm tay cầm, cơ thể chao đảo khi xe xóc nảy. Cậu nghĩ có lẽ đây là ý trời đi. Nhưng là ngay sau đó cậu lại cười, cậu đang cười nhạo chính mình, ngay cả phóng túng còn phải trách ông trời, ông trời thật oan uổng. Bởi vì đã nói trước không thể hỏi thông tin thật của đối phương, cho nên trong phòng khách sạn hai người đối mặt nhau không nói gì, chỉ có thể song song ngồi trên giường, chờ 20 phút dài kia qua đi. Lòng bàn tay Thời Niên có mồ, không biết là do trên xe buýt quá đông hay là khẩn trương gây ra, cậu nghĩ dù sao mình khẳng định không bệnh, không bằng đi tắm rửa một cái, bằng không hai người còn ngồi như vậy ai cũng hít thở không thông. "Tôi đi tắm trước được chứ?" Thời Niên xoè tay cẩn thận nói, "Tôi đổ mồ hôi một chút."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!