"Tóm lại, các cậu có thể đi không?" Đề tài cuối cùng vòng trở về.
"Momoicchi, xin lỗi cậu, bởi vì sắp phải thi đấu, cho nên tớ phải quay chụp ảnh, công việc đẩy lên mấy ngày này rồi, tương đối vội, khả năng tớ không có cách nào đi."
Kise chắp tay trước ngực, vẻ mặt xin lỗi.
"Nghe nói hôm nay cửa hàng đồ ăn vặt mới khai trương ở phố tây, tớ phải đi ăn"
Đồ tham ăn vĩnh viễn chỉ chú ý đến đồ ăn, những việc khác đừng trông cậy vào hắn.
Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ cô đi một mình? Không cần! Cuối cùng chỉ còn lại có Midorima, xem ra chỉ có thể đi hỏi cậu ấy thử xem.
Akashi? Cô chê sống lâu mới đi tìm Akashi!
Tiếng chuông tan học vang lên, cổng trường đầy người rộn ràng nhốn nháo, các bạn học tốp năm tốp ba tản ra.
"Thật là ngoài ý muốn, không nghĩ tới Mido-kun sẽ đồng ý đi cùng tớ."
Momoi nhìn người biểu tình nghiêm túc, cô tràn đầy vui mừng.
"Chỉ là vừa vặn tôi muốn mua vật may mắn ở cửa hàng, tiện đường thôi, cũng không cố ý cùng cậu đi."
Midorima nghiêm trang, hiểu biết tính cách hắn, Momoi cũng không nói toạc ra, chỉ nhẹ giọng cười cười.
Một cao một thấp lui tới trong đám người, đi qua mấy cửa hàng, băng qua mấy cái đèn xanh đèn đỏ, cuối cùng, bước chân dừng lại ở một chỗ -- Harada trung học.
"Người cậu muốn tìm ở chỗ này à?"
Nhìn biển tên trường, Midorima đột nhiên nhớ tới một người, nháy mắt khó chịu.
"Kỳ thật tớ cũng không thực xác định đâu."
Momoi than nhẹ một tiếng, thật là kỳ quái, người kia tin tức như thế nào tìm cũng tìm không thấy, cảm giác tồn tại thâps như không khí.
Cẩn thận tìm kiếm, cô vẫn không thấy ai tóc màu lam.
"Uy.
Momoi, cậu muốn tìm nên không phải là..."
Midorima ngữ khí đột nhiên đè thấp, nhíu mày.
"Hả?"
Theo tầm mắt hắn, Momoi nhìn thấy nam sinh nào đó hưng phấn chạy tới.
"Momoi, tớ tới cửa hàng bên kia đây, lát nữa quay lại tìm cậu."
Midorima hấp tấp rời khỏi, hắn không muốn thấy tên kia chút nào.
"Mido-kun?" Momoi không kịp phản ứng.
"Ha ha ha ha ~ kia là Midorima Shintarou đúng không?.
Ha ha ha ha, chạy trốn thật nhanh, không muốn gặp tớ à? Ha ha ~" người còn chưa tới, giọng nói oanh vàng của Takao đã bay tới,
"Cậu là quản lý của CLB Teiko? Lần này tới đây thăm dò nữa hả?"
"Không, không phải."
Momoi nhìn sang bên cạnh Takao, chỉ có một mình hắn, không khỏi có hơi mất mát.
"Takao-kun, nam sinh tóc lam đi cùng cậu đâu?"
"Tóc lam? cậu là nói Kuroko?"
Takao nghĩ nghĩ, đi cùng hắn mà tóc màu lam thì chỉ có một người.