"Hạo Du, em không sao, em đã nghĩ kỹ rồi, em sẽ đi tìm kiếm chứng cứ, báo thù cho anh. Hoa Hoa nói ngày đó cô bé đã nhìn thấy Kỷ Thần Vĩ cầm lấy túi của anh, nếu tìm được chiếc túi đó là có thể chứng minh anh ta đã có mặt tại hiện trường." Kỷ Hạo Du chăm chú nhìn cô. Đồ ngốc, nếu chỉ là Kỷ Thần Vĩ, anh đã không cần phải lo lắng nhiều như vậy, những người đó khó đối phó hơn Kỷ Thần Vĩ rất nhiều. Anh không thể nói cho cô biết, nếu cô biết, có lẽ cô sẽ sợ, có lẽ... Anh không dám nghĩ, một ngày nào đó, khi cô biết tất cả những chuyện này, cô có trách anh hay oán hận anh không. Giờ đây, anh chỉ mong ở bên cô nhiều hơn và bảo vệ cô thật tốt, dù thời gian có ngắn ngủi. Hôm nay, Ngải Mạn Thu tới tìm Đinh Tâm Nguyệt.
"Mạn Thu, chúng ta đi đâu vậy?" Ngồi trên xe, Đinh Tâm Nguyệt có chút khó hiểu. "Tâm Nguyệt, liền tính là cậu có hận chú Đinh, nhưng hôm nay dù sao cũng là sinh nhật của ông ấy, cậu chẳng lẽ cũng không muốn quay về gặp chú ấy sao?" Ngải Mạn Thu kéo tay cô, nhẹ giọng nói. Sinh nhật của cha? Đúng vậy, làm sao cô có thể quên được chuyện này, ngày cô kết hôn, cha cô đã làm trái tim cô tan nát. Đã từng, bọn họ cũng là một gia đình hạnh phúc, nhưng sau khi mẹ cô bỏ đi, cô chỉ là công cụ kiếm tiền mà cha cô nuôi cô để kết hôn với Kỷ Hạo Du. "Mạn Thu, cảm ơn cậu, tớ..."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!