Có tiếng đập cửa truyền đến, ngay sau đó cánh cửa bị đẩy ra, làm Đinh Tâm Nguyệt không kịp chuẩn bị, nhanh chóng mặc quần áo lên người, vò đầu bứt tóc. Người bên cạnh Kỷ phu nhân bước vào, giống như nha hoàn hào môn. "Thiếu phu nhân, phu nhân mời cô đến gặp bà ấy một chuyến." Mẹ Phùng cung kính, chỉ là trong ánh mắt rõ ràng có chút không tôn trọng, có lẽ vì bà nghĩ cô vì tiền mới gả đến nhà họ Kỷ. Đinh Tâm Nguyệt liếc mắt một cái liền đi ra ngoài. Mẹ Phùng mới ra đi, Kỷ Hạo Du liền thoáng hiện lên bên cạnh cô, cô sợ tới mức thiếu chút nữa té ngã ở trên giường. "Anh là quỷ à, làm tôi sợ muốn chết!" Cô vô tình nói, mới phát hiện chính mình đã nói đúng. "Đúng vậy, anh là quỷ!" Kỷ Hạo Du không phủ nhận. "Anh rốt cuộc tìm tôi có chuyện gì?"
"Em là vợ của anh, anh tìm em là chuyện đương nhiên!" "Vợ của anh? Tôi không phải vợ của anh." "Em không thích anh?" "Tôi lại không quen biết anh, thích anh mới có bệnh." "Vậy thì đêm qua em và anh..." "Lúc đó tôi chính là bị ma ám!"
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!