Chỉ là giờ không phải là lúc để xử lý những việc đó.
Cô thậm chí còn không biết Mạc Đình Kiên có sắp đặt như thế nào, anh muốn đối phó với Lưu Chiến Hằng như thế nào, cô hoàn toàn không biết.
Mạc Đình Kiên không nói cho cô biết nên cô cũng coi như không biết chuyện này.
Hạ Diệp Chi hít thở sâu rồi cầm lấy file hồ sơ ra xem.
Coi đến trang cuối cùng cô mới phát hiện bên dưới đã được ký tên.
Nét chữ giống chữ ký của cô như đúc.
Nhưng mà rõ ràng là cô chưa hề đọc qua file hồ sơ này.
Chẳng lẽ cô ký lúc cô nằm mơ sao?
Chuyện này thật khó hiểu.
Hạ Diệp Chi đặt file hồ sơ đó qua bên, rồi lại lấy file khác lên xem, lại phát hiện file đó cũng đã được ký tên.
Cô liền lấy hết toàn bộ hồ sơ giấy tờ coi, tất cả đều đã được ký tên rồi, và đặc biệt là chữ ký giống y như đúc chữ ký của cô.
Lúc này, cô mới phát hiện cuốn sổ tay ghi chép đã được mở ra đặt ở bên cạnh.
Cô cầm lấy và mở ra xem, phát hiện những điều ghi trong đó là nội dung tóm tắt của những hồ sơ mà cô mới xem, và còn tình hình hiện tại của Mạc Thị…
Có thể bắt chước nét chữ của cô, và còn nắm rõ tình hình của Mạc Thị như vậy thì chỉ có mỗi mình Mạc Đình Kiên chứ không còn ai khác.
Mạc Đình Kiên nhân lúc cô không có ở nhà, anh vào nhà để giúp cô xử lý đống hồ sơ này sao?
Hạ Diệp Chi không biết cô nên có biểu cảm gì.
Mạc Đình Kiên muốn biến cô thành con búp bê bù nhìn sao?
Hạ Diệp Chi bình tĩnh ngồi yên giây lát, rồi sắp xếp lại đống hồ sơ về vị trí ban đầu.
*
Ngày hôm sau, Hạ Diệp Chi đến công ty.
Thời Dũng vô cùng ngạc nhiên khi biết Hạ Diệp Chi đã xử lý hết đống hồ sơ đó.
“Tổng giám đốc Hạ, hôm qua cô ở nhà xử lý hồ sơ sao?” Nếu như không phải nhìn thấy nét chữ trên hồ sơ giống như đúc với nét chữ của cô, anh cũng nghi ngờ có phải là cô thuê người khác làm hộ không.
Hạ Diệp Chi không trực tiếp trả lời mà chỉ nói: “Anh đem ra ngoài đi.”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!