Trong lòng giận Giang Dịch, nhưng lại trang điểm thật xinh đẹp đi gặp anh.
*
Ngày hôm sau thời tiết vẫn nóng bức, Hứa Ý bước nhanh trên đường.
Tới cửa nhà Giang Dịch liền gõ gõ, Hứa Ý đứng ở cửa lo sợ bất an nửa ngày, người mở cửa cho cô lại là Đường Dung.
Đường Dung vừa thấy liền mắng cô không có lương tâm, lâu vậy cũng không tới thăm bà.
Hứa Ý cười làm lành, “Bởi vì em học ở đại học B, trở về không tiện, hơn nữa em vừa về nhà ba mẹ liền lôi kéo em hỏi đông hỏi tây, em cũng muốn phân thân trở về gặp cô Đường lắm ạ~!”
Đường Dung dễ dỗ, nghe Hứa Ý nói vài câu liền không trách cô nữa, lôi kéo cô ngồi xuống nói chuyện.
Hứa Ý làm bộ dường như không có việc gì trò chuyện cùng Đường, thuận tiện liếc quanh nhà một vòng, căn bản là không nhìn thấy bóng dáng Giang Dịch đâu.
Cô “Thuận miệng” hỏi Đường Dung: “Giang Dịch đâu cô? Nghe nói anh ấy về rồi, sao con không thấy.”
Đường Dung: “Nó đi học, phải lát nữa mới về.”
Hứa Ý sửng sốt: “Học gì ạ?”
Đường Dung giải thích nói: “Nó không nói với em sao? Đột nhiên nói muốn học lại, chắc là không muốn đi học xa như vậy, mấy ngày nay vẫn luôn bận rộn làm hồ sơ nhập học.”
Hứa Ý khiếp sợ đến vài giây cũng không nói chuyện, lúc này cô mới biết được mấy ngày gần đây tại sao Giang Dịch buổi tối hoặc là rạng sáng mới trả lời tin nhắn của cô, hóa ra là đi học.
Đường Dung thấy cô trừng to mắt, cười nói: “Lo lắng cho nó? Không sao đâu, đã lớn hết rồi, phải tự chịu trách nhiệm với lựa chọn của mình, nó muốn đi thì cho nó học lại đi.”
Hứa Ý chốc lát mới bình tĩnh lại, chần chờ hỏi bà: “……Mấy giờ anh ấy mới về vậy cô?”
“Tan tiết tự học buổi tối, 9 giờ rưỡi?”
*
Buổi tối 9 giờ rưỡi, trên xe buýt đều là học sinh cấp ba tan học, Giang Dịch ngồi ở hàng cuối cùng bên cửa sổ, ban đêm không còn khô nóng như ban ngày, tài xế tiết kiệm cũng không mở điều hòa.
Giang Dịch mở cửa sổ ra cho gió lạnh lùa vào xe, phất qua khuôn mặt anh, thổi tan hơi nóng ngày hè.
Giang Dịch không biết khi nào Hứa Ý mới tìm anh, lịch sử trò chuyện của hai người chỉ dừng ở một chữ “có” của cô.
Lấy di động ra gõ gõ xóa xóa mấy lần, cuối cùng chỉ gửi một câu: “Hôm nay em thế nào?”
“Cũng bình thường.” Hứa Ý trả lời rất nhanh.
Giang Dịch nhíu mày, đang muốn hỏi thêm, xe bus đã thông báo đến trạm, anh nhét điện thoại di động vào túi, xuống xe.
Nương ánh đèn đường bước vào con đường dẫn tới tiểu khu, Giang Dịch ở dưới ánh đèn đường tiểu khu nhà anh thấy được bóng dáng Hứa Ý.
Cô đứng dưới đèn đường màu cam, cái bóng bị kéo dài. Cô mặc một chiếc váy hoa, gió thổi qua làn váy cô, váy đuôi bay bay trong gió.
Cô đang nhìn chằm chằm nơi xa phát ngốc, cũng không có chú ý tới Giang Dịch đã về.
Giang Dịch đứng yên tại chỗ lẳng lặng nhìn cô, không muốn phát ra âm thanh làm cô chú ý tới anh, cũng không muốn phá tan suy nghĩ của cô, chỉ là dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn cô, từ đôi mắt đến miệng, từ lỗ tai tới ngón tay……
Trong lòng anh mang tâm trạng kích động không thể giải thích được, anh lo lắng ánh mắt nóng bỏng của mình sẽ quấy nhiễu đến cô, nhưng lại không khống được bản thân, cảm xúc sôi trào trong thân thể vẫn luôn tra tấn anh.
Rốt cuộc, anh bị phát hiện.
Hứa Ý liếc sang đây, chuẩn xác bắt được ánh mắt anh.
Trái tim anh nhảy dựng, nhanh chóng nhắm mắt lại, lúc mở mắt ra lửa nóng quay cuồng lại biến thành mặt nước tĩnh lặng.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!