Lôi Lạc Khánh không muốn về nhà đối diện với cha mình, nên đồng ý ở lại cùng Ngọc An.
Tại biệt thự của Lôi Lạc Khánh, Việt Vũ đứng trước bàn làm việc của Lôi Lạc Bằng, báo cáo về việc gặp mặt với Nam Liệt.
“ Thủ lãnh, ngài thật nghĩ rằng Nam Liệt sẽ vì bang Lôi Ưng mà bán đứng Lôi Lạc Thiên sao?”
Lôi Lạc Bằng ngồi dựa lưng vào ghế nhìn tấm hình Trình Lam trên tay.
“Giả tâm của Nam Liệt còn hơn ngươi tưởng tượng, hắn đích thực là muốn Lôi Lạc Thiên phải chết, ta đã hoài nghi hắn, cố tình thử hắn vài lần.
Lần trước hắn báo cho chúng ta biết Lôi Lạc Thiên sẽ xuất hiện trước khách sạn The Palm, thì quả thật là như vậy.
Lần ở kho hàng hắn nói Trình Lam sẽ xuất hiện thì cũng đúng như vậy.”
Việt Vũ gật đầu tỏa ra đồng ý.
“Nam Liệt nầy đúng là một người có giả tâm lớn, bay giờ hắn chỉ dưới một người mà trên cả trăm,
vậy mà hắn vẫn không yên phận, muốn làm bá chủ trong giới hắc đạo.”
Lôi Lạc Bằng gật đầu, cầm tấm hình của Trình Lam nói với Việt Vũ.
“ Ta không cần biết ngươi làm như thế nào, ta không muốn đứa con của Lôi Lạc Thiên ra đời.”
Ông nghĩ nếu Lôi Lạc Thiên không có con, thì sau khi Lôi Lạc Thiên chết.
Lão già hồ đồ kia, bất buộc phải để lại Lôi Thị cho Lôi Lạc Khánh, đứa cháu nội duy nhất của ông.
Việt Vũ cung kính gật đầu nói,
“Dạ thuộc hạ đã rõ.”
Việt Vũ đi ra ngoài, gọi một cú điện thoại, dặn dò người bên kia bắt đầu hành động.
“ Bắt đầu tiến hành theo kế hoạch, không thể để đứa nhỏ trong bụng Trình Lam sống sót.”
“Dạ, tôi đã hiểu.”
Người bên kia cung kính trả lời.
Tại biệt thự Lôi Viên, Trình Lam nằm trên ghế sopha buồn chán,
Lôi Lạc Thiên có một hội nghị với bên chính phủ, bàn về việc tiến triển của dự án "Thành phố trên không".
Trình Lam gọi điện thoại cho Đường Tam, nhưng Đường Tam có hẹn với Tề Phong nên không tới.
Trình Lam đành phải ở nhà một mình.
Lôi Lạc Thiên không cho phép cô ra ngoài khi không có anh.
“Thưa phu nhân, đây là canh bổ thai, Trần Má dặn tôi đem đến cho phu nhân dùng.”
Tiểu Thu cung kính đưa cho Trình Lam bát canh bổ thai.
Ban đầu Trình Lam cũng không để ý, nhưng cử chỉ và hành động lén lúc, nhìn đông nhìn Tây của Tiểu Thu, làm cô nghi ngờ.
“Tiểu Thu, Trần Má đâu?”
Tiểu Thu nói với giọng rung rung.
“ Dạ thưa phu nhân, Trần Má có chuyện đi ra ngoài.”
Trình Lam biết Lôi Lạc Thiên đã căn dặn, Trần Má phải luôn ở cạnh châm sóc cho cô.
Nhưng cả buổi chiều cô không thấy Trần Má đâu.
Lúc nầy Trình Lam quan sát xung quanh, cô không nhìn thấy hai tên thủ hạ mà Lôi Lạc Thiên dặn dò đứng bên ngoài cửa canh chừng, chỉ nhìn thấy tên giúp việc làm vườn, lén lúc đứng các Tiểu Thu không xa.
Trình Lam lanh trí thò tay vào trong túi áo, bấm điện thoại di đông gọi cho Lôi Lạc Thiên.
Cô biết với tình hình sức khỏe hiện tại của cô, vì đang mang thai cô không thể nào, một mình chống chọi lại đám người nầy.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!