Lôi Lạc Thiên còn bận vài việc của công ty, Trình Lam không muốn lam phiền anh.
Cô về phòng lấy điện thọai di động ra gọi cho Đường Tam.
Một giọng nữ lười biến vang lên từ trong điện thoại.
“Ai đó! CMN sao gọi vào giờ này.”
“Là chị.”
“Oh! Chị Lam em còn tưởng ai lại dám làm phiền em nữa chứ.
Ha ha ha.
Có chuyện gì không chị?”
“Em điều tra giúp chị về bang Hắc Việt. Chị muốn biết tất cả không được sót chuyện gì.”
Đường Tam cười nói.
“Cứ giao cho em. “
Nói song cúp điện thoại.
Trình Lam đi đến ghế sopha ngồi xuống, mở laptop mà Lôi Lạc Thiên chuẩn bị cho cô, khi buồn chán có thể dùng để lên mạng.
Tay cô gõ rất nhanh lên bàn phím, động tắc rất thành thuật.
Vài giây sau trên màn hình có mấy hàng chữ nhẩy liên tục, cô đã thành công hack vào mấy vi tín trong nội bộ của bang Hắc Việt.
Những thong tin về nơi cắt giấu lô hàng vũ khí của Lôi Lạc Thiên hiện lên.
Kho hàng số 5, khu ngoại thành của Thành Phố S.
Vừa định đến nói cho Lôi Lạc Thiên biết, thì thấy anh đang nói chuyện điện thoại với Tề phú.
“Biết rồi.”
Lôi Lạc Thiên chỉ nói đơn giản 2 chữ rồi cúp điện thoại.
Vừa bước ra cửa nhìn thấy Trình Lam. Anh khơm người, hôn lên môi cô,một nụ hôn thật dịu dàng.
“Anh có việc ra ngoài, Ở nhà chờ anh.”
không đợi Trình Lam nói gì sải bước đi ra ngoài.
Trình Lam về phòng nhìn xuống cửa sổ. Trong bóng đêm mịt mù có 1 chiếc xe Cadillac màu đen, đang đậu trước cửa biệt thự, giống như một con báo đen đứng vững vàng trong bóng đem đang chờ chủ nhân sai bảo.
Đứng ngoài cửa là Tề phong, khi thấy Lôi Lạc Thiên bước đến anh khơm người mở cửa xe.
Anh mặc trên người âu phục màu đen hiệu armani, áo sơ mi trắng, cà vạt màu đen, với khuôn mặt lạnh lùng không có ý cười, một đôi mắt đầy sát khí gióng như ma quỷ đến từ địa ngục.
Ngồi vào trong xe, khí thế oai hùng, cửa xe đóng lại, chiếc xe cadillac