TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Edit + Beta: ALice.
Lúc ăn tết, Tịch Yếm mang theo Bách Nhạc trở về Bách gia một chuyến. Lại nói tiếp Bách Nhạc đã hồi lâu không gặp được Bách Huy Chương rồi, chợt vừa thấy liền cảm giác ông đã già hơn nhiều lắm, cũng không giống như trước đây động một chút là đánh chửi cậu nữa.
Trần Tố Thu vẫn luôn bày ra bộ dáng nữ chủ nhân mà chiêu đãi Tịch Yếm và Bách Nhạc. Thái độ không nóng không lạnh, nhưng trên thể diện cũng xem như là qua đi. Hiện tại, bà ta vẫn canh cánh trong lòng đối với việc Tịch Yếm cưới không phải là con gái mình.
Trên bàn cơm, Bách Nhạc cũng xem như là không nhìn thấy bà ta, chỉ nói chuyện cùng với Bách Âm và Bách Huy Chương.
"Việc công ty con không cần nhọc lòng làm gì." Bách Huy Chương nói: "Con bây giờ cứ lo dưỡng thai cho tốt là được, bộ xương già này của ta còn có thể chống đỡ được một hồi nữa."
Bách Nhạc hơi hơi nhíu mày, thật ra cậu cảm thấy mình mang thai đứa nhỏ này cũng không phản ứng lớn như hồi mang thai Mộc Mộc. Cậu từng đưa ra yêu cầu muốn tới công ty đi làm, nhưng lại bị ba cậu và Tịch Yếm trực tiếp phủ quyết.
"Ông ba, thân thể của ba không có việc gì chứ, việc công ty có mệt hay không nha?"
Bách Huy Chương làm như có chút ngoài ý muốn Bách Nhạc sẽ mở miệng quan tâm mình trắng ra như thế, có chút không được tự nhiên mà ho khan một tiếng: "Đương nhiên là không thành vấn đề rồi. Diệp Tiêu Tư là một người trẻ tuổi không tệ, việc công ty ngoại trừ những việc quan trọng ra, thì ba đều giao cho hắn xử lí hết."
Tịch Yếm ôm Mộc Mộc đặt trên đầu gối của mình, một cái tay khác lại gắp đồ ăn đặt vào trong chén của Bách Nhạc.
Bách Nhạc nhíu mày nhìn thoáng qua rau xanh xanh mượt. Cậu rất kén ăn, đặc biệt là chán ghét ăn rau dưa, vì thế đang định lúc người khác không chú ý thì lặng lẽ gắp rau xanh bỏ ra.
Không nghĩ tới động tác mình vừa mới tính toán, thì đã bị người bên cạnh ngăn lại. Ánh mắt của Tịch Yếm lạnh căm căm mà nhìn về phía cậu.
Bách Nhạc nuốt nuốt nước miếng, cười gượng với y nói: "Em không thích ăn cái này đâu mà."
Tịch Yếm nghe vậy thần sắc không hiện, chỉ là hơi hơi cong lên khóe miệng mà nhìn cậu. Bách Nhạc cho rằng y đã buông tha cho mình rồi, mới vừa thả lỏng thì bỗng nhiên Tịch Yếm lại bất động thanh sắc cúi người sát vào bên tai cậu. Ngữ khí mang theo ý cười, tiếng nói trầm thấp.
"Muốn tôi đút cho em sao?"
Bách Nhạc lập tức bị sặc cơm mà ho khan vài tiếng, sợ tới mức lại nhanh chóng uống lên mấy ngụm nước đ è xuống. Cậu ngẩng đầu liền thấy Tịch Yếm đã kéo ra khoảng cách với cậu rồi, thần sắc y phong đạm vân khinh, chỗ nào nhìn ra được bộ dáng mới vừa trêu đùa ở bên tai mình cơ chứ.
Nhưng mà một chiêu này xác thật hữu dụng. Bách Nhạc nơi nào mà còn lo lắng cái khác được nữa, một ngụm mà ăn luôn rau xanh ở trong chén, cái gì ăn ngon hay không ngon đều ném ra sau đầu hết.
Mộc Mộc ngồi ở trong lòng ngực của Tịch Yếm, ngẩng đầu nhìn nhìn Tịch Yếm, lại nhìn nhìn Bách Nhạc, vẻ mặt khó hiểu.
Bách Huy Chương tuy rằng xem như là cha vợ của Tịch Yếm, nhưng mà thái độ của ông đối với Tịch Yếm vẫn có chút câu nệ. Tịch Yếm cũng không theo Bách Nhạc gọi ông là ba, Bách Huy Chương cũng không bắt buộc. Chiếu theo tính tình kia của y, nếu y thật sự gọi mình là ba thì ông còn cảm thấy cả người không được tự nhiên nữa đấy.
Hơn nữa, Tịch Yếm sẽ kết hôn cùng với con của ông, thì đây là việc mà ông chẳng thể nào ngờ tới được.
Miệng của Mộc Mộc rất ngọt, rất được người khác yêu thích. Bé luôn luôn có bộ dáng cười tủm tỉm, dỗ đến cả người luôn xụ mặt như Bách Huy Chương cũng cười ha hả.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
2. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
3. Em Là Mệnh Môn Của Tống Tổng
4. Đấu La Chi Ngôn Linh Pháp Tắc
=====================================
Tới lúc cáo biệt, Bách Huy Chương khó được mà lộ ra biểu tình lưu luyến không rời, biệt nữu mở miệng muốn giữ lại Mộc Mộc ở thêm mấy ngày, nhưng mà lại bị Mộc Mộc cự tuyệt.
"Con muốn xem ba ba, mấy ngày nay thân thể của ba ba đều không tốt." Giọng trẻ con nãi thanh nãi khí, cộng với lời nói hơi có chút thành thục, chọc mỗi người ở đây đều nở nụ cười.
Tịch Yếm hơi hơi rũ mắt, sờ sờ đầu bé, khóe miệng cũng hơi hơi cong lên.
Sau khi về nhà lại tu dưỡng mấy ngày xong, thì Bách Nhạc lại nhận được điện thoại của bạn học thời đại học đã lâu không liên lạc. Nội dung nói chuyện khiến cậu có chút ngoài ý muốn, vậy mà lại mời cậu đến tham gia họp lớp.
Lúc nguyên chủ học đại học hệ chính quy là cùng chung trường với em gái mình, trong lúc học đại học thì cậu ta cũng không chung khoa với Ngô Hoa. Trong lớp cũng không hiểu biết nhiều lắm về bối cảnh của cậu ta, chỉ biết cậu ta là một tên phú nhị đại không học vấn không nghề nghiệp, chỉ biết ăn chơi đàng đi3m nơi nơi theo đuổi nữ sinh mà thôi.
Truyện chỉ được đăng tại Wordpress ALice's House, Wattpad phuthuytuyet07.
Bách Nhạc có nhắc một câu về chuyện họp lớp với Tịch Yếm. Tịch Yếm đang đưa lưng về phía cậu cởi ra cúc áo sơ mi, nghe vậy cũng không quay đầu lại nói: "Em muốn đi sao?"
Bách Nhạc ngẩn ra, cậu cũng không phải có bao nhiêu muốn đi, chỉ là muốn ra ngoài đổi gió một chút mà thôi. Nhưng ngay lúc vài giây do dự này của cậu, thì Tịch Yếm liền biết được ý tưởng của cậu rồi. Chỉ thấy y kéo cà vạt lỏng lẻo xuống, sau đó ngồi ở mép giường, sờ sờ đầu Bách Nhạc.
"Có thể đi, nhưng mà điện thoại lúc nào cũng phải mở máy. Đến khi kết thúc liền gọi điện thoại cho tôi, tôi sẽ tới đón em."
Bách Nhạc nhanh chóng gật đầu, cậu cảm thấy cứ ru rú ở trong nhà mãi thật sự không phải là người có thể làm được đâu. Cũng may đánh giá tháng này của cậu cũng không sai biệt lắm, những ngày tháng khổ sở này cũng sắp qua rồi.
Hôm họp lớp (*) Bách Nhạc vốn dĩ muốn mang theo Mộc Mộc đi cùng, bởi vì đến lúc đó một mình Mộc Mộc ở nhà thì cậu cũng không yên tâm. Nhưng mà nghĩ lại nghĩ hay là thôi đi, họp lớp vốn dĩ là để bạn học gặp mặt nhau mà, mang theo bé con đi thì kì lắm, vì thế cậu liền đưa Mộc Mộc đến Tạ gia để bé chơi cùng với Lâm Húc.
(ALice: Chỗ này trong QT để là tiệc sinh nhật, nhưng theo đúng mạch truyện thì phải là buổi họp lớp mới đúng, nên mị mạn phép sửa lại nhé.)
Địa điểm họp lớp là ở một khách sạn 5 sao tại trung tâm thành phố S. Trong phòng có bốn bàn tròn lớn, trang hoàng tinh xảo, vừa nhìn liền biết nơi này giá cả tiêu phí xa xỉ rồi.
Rốt cuộc thì đại học mà nguyên chủ theo học, cũng xem như đại học hàng hiệu. Hiện tại, bạn học cũng có rất nhiều người đi làm ở xí nghiệp bách cường, đều là tiểu tư bạch lĩnh (*) danh xứng với thực.
(ALice: Chỗ này mị tra ở trên baidu thì có thấy giải thích: "Tiểu tư bạch lĩnh" hay còn gọi là tiểu tư sản, dùng để chỉ tầng lớp công nhân viên đi làm ở thành thị, có của cải và địa vị nhất định trong xã hội, và có một khoảng cách nhất định với "tầng lớp trung lưu" – chủ yếu là về kinh tế.)
"Bách Nhạc? Cậu đây là......?"
Người trong phòng vừa thấy cậu xuất hiện, thì ánh mắt sôi nổi mà dừng ở trên bụng bầu của cậu, không khỏi há to miệng, chỉ cảm thấy mở rộng tầm mắt.
Bạn đang đọc bộ truyện Bá Đạo Tổng Tài Hắn Mang Cầu Chạy tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bá Đạo Tổng Tài Hắn Mang Cầu Chạy, truyện Bá Đạo Tổng Tài Hắn Mang Cầu Chạy , đọc truyện Bá Đạo Tổng Tài Hắn Mang Cầu Chạy full , Bá Đạo Tổng Tài Hắn Mang Cầu Chạy full , Bá Đạo Tổng Tài Hắn Mang Cầu Chạy chương mới