TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
- Tôi đến mà không có ai ra đón kể cả một đứa người hầu ?
Tiêu Chiến và dì Lý ngừng hành động, cả hai đều nhìn ra phía cửa nhà.
Đôi mắt Tiêu Chiến mở to, tia kinh hãi tràn ngập trong đôi mắt.
Tiêu Chiến có thể cảm thấy được dòng điện chạy dọc sống lưng, tâm trí có thể gọi là trống rỗng.
Dì Lý cũng hốt hoảng không kém, bà quay sang nhìn Tiêu Chiến ánh mắt không khỏi lo lắng, dì Lý đứng dậy chỉnh sửa lại chiếc tạp dề trên người, bà vôi chạy ra cửa cúi đầu mà cung kính.
- Lão Ân, ông mới đến ạ !
Ông Ân lườm liếc dì Lý, ông ta ngang ngược, ngang bạo mà chửi mắng dì Lý thậm chí ông ta còn động tay động chân.
- Mày là người làm, đến tao mày còn chậm chạp thì mày làm ăn được gì.
Ông Ân vừa chửi bới, vừa dùng cây gậy chống mà đánh đánh vào người dì Lý.
Tiêu Chiến thấy vậy, anh mới lập tức chạy lại rồi đem dì Lý giấu sau lưng, dì Lý đau đớn mà ôm cánh tay bầm tím sưng phù.
Tiêu Chiến lo lắng nhìn dì Lý, anh lạnh lùng quay sang ông Ân nhưng bàn tay đang nắm tay dì Lý không ngừng rung rẩy.
- Ông vừa phải thôi, người Tiêu Gia không phải ông muốn đánh là đánh.
Ông Ân bắt gặp ánh mắt ấy, bỗng gương mặt trở nên hiền hoà không còn hung tợn như khi nãy nhưng ác ý trong đáy mắt không thể nào giấu được.
Ông Ân cất lời nói ngọt ngào nhưng lại rất chanh chua.
- Ô cháu của ta, bà ta chỉ là một kẻ nghèo hèn mắc cớ gì cháu lại bênh rồi còn cương với ông như thế.
Tiêu Chiến một cỗi nỗi gai óc, trong lòng không khỏi ghê tởm nhưng cớ sao bàn tay kia vẫn không ngừng run.
- Nghèo hèn ? Ông nên nhớ ông khác gì dì Lý, chẳng qua tôi nể tình ông là ông ngoại tôi, là người đã trao cho mẹ tôi sự bất hạnh nên tôi mới không đánh sập cái Âu Thị thối nát đó, cho vợ chồng ông một con đường sống.
Ông nghĩ xem một người được Tiêu Gia coi trọng hay một người được Tiêu Gia thương hại, ai sẽ ...nghèo hèn hơn ?
Đúng, ông Ân chính là ba của mẹ anh.
Lời nói của Tiêu Chiến tựa con dao sắc bén, tuy gia giáo nhưng mức đả thương không hề nhẹ.
Ông Ân đứng bất động, ánh mắt loé lên tia ganh ghét.
Tiêu Chiến nói xong dường như thở phào nhẹ nhõm, anh quay người lại nhìn dì Lý, nhẹ nhàng xoắn tay áo của dì Lý lên mà đau xót nhìn vết bầm nào tím nào xanh lớn trên cánh tay gầy mo của dì.
Mãi chăm chú vào cánh tay của dì Lý nên anh không thể ngờ rằng đằng sau ông Ân tức giận mà giơ cao chiếc gậy chống, một đường thẳng đập vào đầu anh.
- Tiêu thiếu coi chừng.
Dì Lý hốt hoảng hét lớn, bà muốn đẩy Tiêu Chiến sang một bên nhưng đã quá chậm.
Cây gậy vừa chạm đầu Tiêu Chiến sự đau đớn lan toả ngay tức khắc, ông Ân không dừng lại mà còn vung mà đánh thêm vài cái.
Tiêu Chiến ngã khuỵu xuống, anh có thể cảm giác lạnh lạnh ở lưng nơi tiếp xúc với sàn nhà, cảm giác ươn ướt tanh tanh nơi sau gáy.
Tiêu Chiến dần mất ý thức, anh có thấy mang máng hình ảnh ông Ân chống gậy mà thở hổn hển, dì Lý thì vừa gọi điện vừa khóc tay không ngưng lay lắc anh.
Bạn đang đọc bộ truyện [Bác Chiến] Tôi Thèm Quản Cậu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Bác Chiến] Tôi Thèm Quản Cậu, truyện [Bác Chiến] Tôi Thèm Quản Cậu , đọc truyện [Bác Chiến] Tôi Thèm Quản Cậu full , [Bác Chiến] Tôi Thèm Quản Cậu full , [Bác Chiến] Tôi Thèm Quản Cậu chương mới