Tang Ương càng nghĩ, càng chỉ có thể kết luận chuyện này là trùng hợp.
Nhưng sự trùng hợp, luôn khiến người ta không yên tâm.
Về đến nhà, Tang Ương lấy máy tính, một lần nữa tìm đọc về vụ tai nạn.
Vụ tai nạn giao thông này vô cùng thảm khốc, dư luận xã hội đều cực kì quan tâm, vì thế công bố kết quả điều tra của các ban ngành liên quan cũng đặc biệt chi tiết.
Tang Ương tìm được thông cáo, thông cáo thuật lại quá trình tai nạn rất rõ ràng.
Ban đầu tài xế xe buýt giẫm ga khi đi qua ngã tư, đột ngột tăng tốc, đâm vào chiếc xe con đang đi với tốc độ bình thường qua ngã giao, tài xế xe buýt lập tức đạp phanh, nhưng có một chiếc xe tải thình lình chạy đến từ phía bên cạnh, tài xế xe tải vì muốn kiếm thêm ít tiền nên không chỉ mệt mỏi, mà hàng hóa trên xe cũng cực nặng.
Thời điểm đó, trước khi tài xế xe tải kịp phản ứng và giẫm phanh, xe tải đã đâm mạnh vào xe buýt.
Dẫn đến một tai nạn liên hoàn.
Cứ thế xem tiếp, ngọn nguồn của toàn bộ vụ tai nạn là do tài xế xe buýt đột ngột tăng tốc ở ngã giao.
Tang Ương tìm được đoạn phim giám sát ở ngã giao, phát hiện, xe buýt như thể đột nhiên phát điên, lao thẳng vào xe con phía trước.
Cô đã xem đoạn phim này mấy lần suốt những ngày qua, tuy rằng cảm thấy xe buýt đột ngột tăng tốc rất kỳ lạ, nhưng kết quả điều tra của cảnh sát cho thấy, tài xế xe buýt với tài xế xe con và các hành khách trên xe chưa bao giờ gặp nhau, ngay cả người thân bạn bè của hai bên đều được điều tra cẩn thận, toàn bộ sạch sẽ, có thể loại trừ khả năng mâu thuẫn cá nhân.
Kể cả tài xế xe tải, người này chở hàng từ vùng khác đến, ngay cả thành phố này cũng chưa đến nhiều lần, càng không biết về những nạn nhân khác trong vụ tai nạn.
Cho dù xem xét từ góc độ nào, đây chính là một vụ tai nạn giao thông đơn giản, song hậu quả quá nghiêm trọng, các ban ngành liên quan đều phải điều tra đặc biệt cẩn thận.
Tang Ương vốn cũng không nghi ngờ, dù sao cảnh sát đã ra thông cáo, hơn nữa toàn bộ quá trình điều tra vụ tai nạn đều công khai minh bạch, trái ngược rõ ràng với quá trình điều tra bị che đậy về nhiều sự kiện nóng, được phần đông cư dân mạng khen ngợi, đề cao là kiểu mẫu.
Nhưng lúc này, Tang Ương đã bắt đầu mất xác định một phần.
Ngoài trời, mưa càng lúc càng nặng hạt, đập rào rào vào cửa kính, giọt nước trên kính chiếu vào ánh đèn trong nhà, phát ra ánh sáng lóng lánh.
Phòng vẽ gần như được Tang Ương dùng làm phòng làm việc, cô ngước lên, lướt qua phía trên màn hình máy tính, nhìn thấy bức tranh trên giá vẽ, cô vẫn không thể làm gì với bức tranh này.
Mà bây giờ lại nghi ngờ hơn về người tài xế kia.
Vậy ở ngã tư đó, vì sao tài xế lại đột ngột tăng tốc?
Tang Ương chợt thấy căng thẳng, có khi nào là tài xế cố ý? Cảnh sát chỉ tra xét về quan hệ cá nhân giữa ba tài xế, ngộ nhỡ, tài xế không có thù hận với chiếc xe con bị đâm, mà bất hòa sâu sắc với một hành khách nào đó trên xe?
Ý nghĩ này vừa lóe lên trong đầu, Tang Ương đã cảm thấy ớn lạnh, như thể có một luồng khí lạnh chui lên từ dưới nền đất.
Nhưng ngay sau đó cô xua tan phỏng đoán này.
Chính tài xế cũng đã chết, nếu vì trả thù ai đó trên xe mà đánh đổi cả mạng sống của mình, cái giá này cũng không khỏi quá lớn.
Tang Ương khẽ thở ra, cơ thể cứng đờ thoáng thả lỏng, cô chỉ cảm thấy mình càng lúc càng đa nghi.
Nhưng không đợi cô thả lỏng hoàn toàn, một ý nghĩ đã lóe lên trong đầu giống như tia chớp xẹt qua chân trời tối đen.
Nếu như, tài xế vốn không muốn sống?
Nếu ông ấy vốn không muốn sống, hiển nhiên sẽ không quan tâm những người trên xe gặp chuyện gì, đâm phải chiếc xe con kia có hậu quả gì.
Ánh sáng đèn đường vô cùng yếu ớt trong đêm mưa tối nhìn không thấy năm ngón tay, cửa sổ cách âm rất tốt, không nghe thấy tiếng mưa rơi bên ngoài, nhưng có thể nhìn thấy màn nước chảy ào ào vội vã trên kính.
Phòng vẽ mở cửa, phòng khách bên ngoài tắt đèn, tối om, sâu thẳm vã tĩnh mịch.
Tang Ương cảm thấy toàn thân lạnh toát, ngón tay như bị đông cứng, cô gập thử ngón tay, các khớp cứng đờ.
Ý nghĩ này thật sự quá đen tối.
Số người chết và bị thương trong vụ tai nạn giao thông đó là hơn hai mươi, xe buýt cuối cùng phát nổ, người trên xe khi được đưa ra đều bị thiêu cháy đến mức không thấy rõ mặt.
Có rất nhiều người rơi vào áp lực cuộc sống, hoặc là lo lắng vì công việc, bế tắc không thoát khỏi sự mê man của bản thân, cuối cùng chìm trong tuyệt vọng lựa chọn kết thúc đời mình. Thế nhưng, u ám nhẫn tâm đến mức khiến nhiều người phải chết theo mình như vậy, e là chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Tang Ương cảm thấy mình thật sự rất đa nghi.
Cô gõ vài cái trên bàn phím, tìm được một bài báo đưa tin về gia cảnh người tài xế.
Phóng viên phỏng vấn người nhà của tài xế, chính là bác gái ồn ào đòi trả thuốc ở quầy hỗ trợ lúc tan làm buổi chiều, vợ của tài xế.
"Hoàn cảnh gia đình chúng tôi không tốt, Lão Phương nhà chúng tôi làm việc bạt mạng, con lớn rồi, phải mua nhà phải lấy vợ, chúng tôi cũng phải già đi, cần dành dụm tiền dưỡng lão, không bạt mạng không được, ngày lái xe buýt, tối còn có thể làm việc lặt vặt, nửa đêm về nhà thường xuyên không đứng thẳng nổi."
Dưới cái nhìn của phóng viên, bác gái có vẻ rất hợp tình hợp lý, vừa nói vừa rơi nước mắt, khóc lóc kể lể hoàn cảnh gia đình không dễ dàng.
Có điều sau khi nói được mấy câu, bác gái lại lau nước mắt, nhướn mày, thể hiện vài phần đanh đá: "Anh xem, nhà nghèo rớt mồng tơi, còn đòi chúng tôi bồi thường, chúng tôi chắc chắn không bồi thường nổi, chưa kể Lão Phương cũng đã mất, cho dù đền mạng, nhà chúng tôi cũng không thể đền tiền, ầm ĩ thế nào nữa cũng không thể!"
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!