TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Sinh nhật tròn một tuổi của tiểu bảo bối Chu Y, Chu Khải Thâm vốn định tổ chức một bữa tiệc chính thức, nhưng Triệu Tây Âm không đồng ý.
Cô nói bảo bối quá nhỏ, không cần thiết phải phô trương lãng phí như vậy.
Lúc này cô vừa kết thúc trạm diễn cuối cùng trong lần lưu diễn thứ hai của vở , trung tâm nghệ thuật chính thức nhận được lời mời đến Barcelona, mùa xuân năm nay sẽ đến Tây Ban Nha biểu diễn.ê>Thỉnh thoảng Chu Khải Thâm cũng sẽ lên mạng, âm thầm lăn lộn tìm kiếm tin tức của Triệu Tây Âm.
Chiếm đa số trên weibo là các video ngắn mà người xem quay lại khi họ xem biểu diễn.Không chỉnh sửa, không bộ lọc, không làm đẹp.
Bình luận đều là các loại tán dương “Hu hu hu, rất muốn cưới cô ấy làm vợ!” “Tiểu tỷ tỷ quá đẹp rồi!”.
Những cái khác thì không sao, còn mấy câu muốn lấy cô làm vợ anh đều phản hồi lại, sau đó báo cáo bình luận.Lý do: Nội dung đồi trụyNgẫu nhiên cũng sẽ thấy những ngôn luận của anti, như là “Thôi đi, cũng là tướng mạo của người qua đường thôi.”Chu Khải Thâm sẽ dừng lại điên cuồng phản bác: “Con mẹ nó nhà ngươi gặp qua người qua đường nào như thế này chưa? Có thời gian gõ bàn phím, không bằng đi soi gương đi.”Vợ ông đây là đẹp nhất thế gian!Bữa tiệc sinh nhật ngày ấy, anh gọi bạn bè đến ăn bữa cơm.
Lúc Triệu Tây Âm nói với Lê Nhiễm, Lê Nhiễm chỉ hỏi một câu.“Cố Hòa Bình có đi hay không?”“Hẳn là sẽ đi.”“Vậy tớ không đi được.”Trùng hợp, lúc Chu Khải Thâm nói cho Cố Hòa Bình, anh ta cũng hỏi một vấn đề giống như trên.“Lê Nhiễm có đi hay không? Cô ấy đi thì tôi đi.”Cuối cùng Lê Nhiễm không đi, Cố Hòa Bình vẫn đi.Chỉ chuyện này, Triệu Tây Âm liền biết năm đó hai người có bao nhiêu ân oán, ngày thường Lê Nhiễm cứ cười toe toét, nhưng trong đoạn tình cảm không bệnh mà mất này, khẳng định là động tâm nhiều hơn.
Còn Cố Hòa Bình triệt để là tên cặn bã, nhìn như vậy mà còn có tinh thần phóng đãng trêu chọc, đơn giản là không cứu nổi.Bạn nhỏ Chu Y có dáng dấp cực kỳ giống Chu Khải Thâm.
May mắn là làn da trắng, điểm này ngược lại là giống Triệu Tây Âm.Hôn lễ của Lão Trình và Chiêu Chiêu cũng sắp đến, nhà họ Trình nhiều quy củ, đặc biệt xem trọng ngày lành tháng tốt, bà nội của lão Trình đi Hồng Kông mời một vị đại sư để xem ngày sinh tháng đẻ của anh và Chiêu Chiêu, cuối cùng quyết định ngày mồng tám tháng ba sẽ thành hôn.Sinh nhật Nhất Nhất hôm ấy, còn có một vị khách mà Chu Khải Thâm không tưởng tượng được.Không khí của bữa tiệc náo nhiệt, Chu Khải Thâm nhận được một cuộc gọi từ một số máy lạ ở Thanh Hải.
Anh không chút suy nghĩ lập tức bắt máy, trên mặt còn chưa thu lại ý cười khi đang tán gẫu.“Ai vậy?”Đầu bên kia là âm thanh trong trẻo của thiếu niên, nói: “Xin hỏi, ngài là anh Thâm phải không?”Đối phương cũng không tự giới thiệu, nhưng lại thần kỳ như có cảm ứng tâm linh, trong nháy mắt Chu Khải Thâm nói ra một cái tên, “Cậu là… Tiểu Bắc?”Con trai Nguyễn Phỉ, Nguyễn Bắc Lâm.Cậu đứng bên ngoài phòng ăn, trời đông giá rét dần khuya, thiếu niên mười bảy tuổi mặc áo bông đen, bộ dáng đơn thuần tuấn lãng, trong tay cầm theo một cái túi lớn, cũng liếc mắt nhìn thấy Chu Khải Thâm.Trong nháy mắt đó, hai người bọn họ nhất định là có loại ăn ý giống nhau.Nguyễn Bắc Lâm đến Bắc Kinh tham gia tranh tài toán học, xem như nhận sự nhờ vả của người, cố ý đến tặng quà.“Đây là đặc sản mẹ em gửi, còn có một chiếc vòng tay bạc.
Đây là chính bà đúc ra, đưa cho em gái, hy vọng em ấy khỏe mạnh bình an.” Lúc Nguyễn Bắc Lâm nói chuyện, đọc nhấn từng chữ rõ ràng, tiếng phổ thông tiêu chuẩn, còn ôn hòa nhìn vào mắt người đối diện, rất có phẩm chất.Chu Khải Thâm cong cong khóe môi, tiếp nhận rồi nói lời cảm ơn.Anh hỏi cậu: “Cậu còn ở Bắc Kinh bao lâu nữa?”“Ngày mai em về Thanh Hải, cuộc thi kết thúc rồi.”“Toán học à?”“Đúng thế.”“Lấy được hạng mấy?”“Hạng nhất tổ cao trung.”Trả lời xong, Nguyễn Bắc Lâm ngại ngùng cười một tiếng.Đang nói thì Triệu Tây Âm cũng ôm bảo bối đi ra, nhìn thấy cậu cô rất là vui mừng, “Tiểu Bắc!”Nguyễn Bắc Lâm cũng vui vẻ, “Chị Tiểu Tây!”Triệu Tây Âm cười nói, “Cao lớn nha.” Sau đó nhẹ nhàng giơ tay nhỏ của Nhất Nhất lên lắc lắc với cậu, “Nào, gọi một tiếng chú nhỏ nào.”Cô dùng chính là “Chú” mà không phải là “Anh”.Trong chớp mắt biểu cảm của Nguyễn Bắc Lâm hơi mất tự nhiên, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại bình tĩnh, lễ phép nắm chặt tay Chu Y, “Xin chào người bạn nhỏ.”Nhất Nhất vừa tỉnh ngủ, đôi mắt sáng trong to tròn như quả nho tím lanh lợi nhìn quanh, nhìn chằm chằm Nguyễn Bắc Lâm không rời mắt, tay nhỏ mềm mềm nắm ngón trỏ của cậu.
Triệu Tây Âm cười nói: “Nó rất thích em.”Vẻ mặt Nguyễn Bắc Lâm nhu hòa, “Dung mạo bé con thật xinh đẹp.”“Dì Phỉ vẫn khỏe chứ?” Triệu Tây Âm hỏi thăm.“Rất tốt, cảm ơn chị quan tâm.” Nguyễn Bắc Lâm nói: “Mẹ cũng rất mong nhớ chị.”Triệu Tây Âm gật đầu, “Chờ khi thời tiết ấm hơn, bọn chị sẽ đón dì đến Bắc Kinh chơi.”Sau đó, Chu Khải Thâm giữ cậu lại ăn cơm, nhưng cậu thiếu niên cự tuyệt.
Thân cận như vậy là vừa đủ, duy trì khoảng cách vốn có, không nịnh nọt, cũng không tận lực xa cách, trong đời người có một số ít chuyện cứ nhắm mắt đi theo từ từ sẽ đến.Ban đêm về nhà, dì Triệu dắt bảo bảo đi ngủ.
Hôm nay Chu Khải Thâm không biết lên cơn gì, nhất định phải lôi Triệu Tây Âm tắm rửa chung.
Tính tình của tên đàn ông thối này cô quá rõ ràng, thường khi lúc tắm rửa sẽ làm chút chuyện không cần mặt mũi.Nhưng hôm nay Chu Khải Thâm đặc biệt im lặng, lúc hai người kết hợp, anh cũng không rên một tiếng, chỉ có đầu đầy mồ hôi.Triệu Tây Âm biết, trong lòng của anh có chuyện.Sau khi làm xong, Chu Khải Thâm chôn mặt sâu vào cần cổ cô, hô hấp mới dần dần nhẹ nhàng.
Triệu Tây Âm ôn nhu sờ sau gáy anh, cảm tụ đuôi tóc ngắn cứng như cọng rơm của người đàn ông, nói nhẹ: “Sau này nếu Tiểu Bắc thi đại học bến Bắc Kinh, chúng ta sẽ thường xuyên đi thăm nó.”Chu Khải Thâm “Ừm” một tiếng thật thấp, sau đó ôm cô càng chặt hơn.Cô vĩnh viễn là người phụ nữ hiểu anh nhất.Tất cả sự thiếu thốn tình thân, suy nghĩ trong lòng, khát vọng suốt đời và những thấp thỏm nhạy cảm, cô đều hiểu được.Sau khi qua tết, Triệu Tây Âm bắt đầu gia nhập vũ đoàn tập luyện, toàn lực chuẩn bị cho ba tháng lưu diễn tại Barcelona.
Lúc tháng hai, diễn viên tiến hành đợt tập luyện phong bế cuối cùng, ở Quảng Châu nửa tháng.
Trong lúc này, Triệu Tây Âm có phát sinh một chuyện ngoài ý muốn.Trong một lần cô tập luyện bị ngã một cái.
Mắt cá chân lập tức sưng lên thành cái củ cải, dọa mọi người luống cuống tay chân đưa người đến bệnh viện.
Người từ trước đến nay luôn lạnh lùng như băng, nhìn như không có tình cảm như Tô Dĩnh cũng khẩn trương gần chết, một đường đi thẻo bác sĩ lập đi lập lại nhấn mạnh: “Chân cô gái này từng bị thương, từng gãy xương, phải trị liệu tốt nhất.”Triệu Tây Âm thật không phải trẹo chân bình thường, là nứt xương.Ngày kia là bay đến Tây Ban Nha, biểu diễn sắp đến, tất cả mọi người lo lắng.
Ngược lại Triệu Tây Âm cười an ủi mọi người, “Không có chuyện gì, ngày biểu diễn tôi sẽ tiêm thuốc giảm đau*, không ảnh hưởng.”*封闭针 (Kim kín): là một phương pháp tiêm thuốc gây tê cục bộ với liều lượng khác nhau và nồng độ khác nhau vào các mô địa phương để điều trị một số cơn đau.
(baidu)Tiêm thuốc giảm đau có tác dụng phụ lớn, nhưng cô làm diễn viên chính, tại thời điểm này thật sự là không có biện pháp nào tốt hơn.Triệu Tây Âm nói với Tô Dĩnh: “Cô tuyệt đối đừng nói cho chồng em biết.”Tô Dĩnh chần chừ không chắc.Triệu Tây Âm nhíu mày, “Cô có tin hay không, nếu cô nói cho anh ấy, anh ấy có thể chặn chuyến bay ngày kia.”Nửa đùa nửa nghiêm túc, tóm lại chính là khó đối phó.Cứ như vậy, video ghi lại Triệu Tây Âm mang theo thương tích đến Tây Ban Nha, đồng thời hoàn thành xuất sắc lần diễn nước ngoài đầu tiên của.
Trước khi Triệu Tây Âm lên sân khấu, chân bị thương dùng thuốc giảm đau, sau khi xuống sân khấu, cả người lập tức ngã trên mặt đất.ê>Sau khi Chu Khải Thâm biết được, lần này, là cơn giận dữ thật sự.Triệu Tây Âm tự biết mình có lỗi, cúi đầu cũng không dám lên tiếng.
Sau khi sắp xếp cho cô bác sĩ khoa chỉnh hình tốt nhất, đồng thời liên tục xác định sẽ không có di chứng về sau, Chu Khải Thâm bắt đầu chiến tranh lạnh với cô.
Triệu Tây Âm nằm trên giường bệnh không thể bước đi, nhưng điện thoại không rời tay, cũng không làm loạn gọi điện thoại quấy rầy công việc của anh, chỉ là dốc sức gửi wechat:“Chồng à, Triệu Tây Qua của anh biết sai rồi.”“Chồng ơi chồng, anh có phát hiện pháo hôm mùng một nổ rất vang dội không?”Lúc Chu Khải Thâm nhìn thấy tin nhắn này, nhíu mày không hiểu.Nhưng anh còn đang chiến tranh lạnh, chưa đến hai mươi tư giờ, anh tuyệt đối sẽ không khuất phục dưới váy cô.Rất nhanh Triệu Tây Âm lại gửi đến: “Nhưng có vang dội đi nữa, cũng không bằng như em nhớ anh.”Chu Khải Thâm: “…”Triệu Tây Âm: “Hu hu hu, ông xã, bàn chân của người ta đau quá, muốn anh ôm muốn anh hôn.”Chu Khải Thâm cầm di động, điệu bộ vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng biểu cảm hiển nhiên lại trở nên ấm áp.So với tức giận, anh càng đau lòng hơn.Triệu Tây Âm vết thương cũ vết thương mới đều có, bác sĩ đề nghị, tốt nhất trong một năm không tiến hành các hoạt động mạnh.
Nếu không sau này lại bị thương như vậy thì càng phiền toái hơn.
Lưu diễn trong nước tạm kết thúc, ngày đó Tô Dĩnh đến thăm cô, hai người đóng cửa phòng trò chuyện thật lâu.
Triệu Tây Âm ban đầu không quá bằng lòng, nhưng Tô Dĩnh biết tình trạng cơ thể của một diễn viên múa sẽ ảnh hưởng như thế nào đối với cả cuộc đời nhảy múa của cô.ê>Với tình huống bây giờ của Triệu Tây Âm, bên trong đang khôi phục, hiển nhiên không thích hợp hoạt động biểu diễn cường độ cao, tần suất cao.Sau nhiều lần cân nhắc, Triệu Tây Âm thỏa hiệp.Quanh đi quẩn lại, thời gian tuần hoàn, giống như lại về nơi bắt đầu.
Triệu Tây Âm không lên sân khấu, vẫn như cũ đến trung tâm nghệ thuật làm biên đạo múa.
Bạn đang đọc bộ truyện Bách Niên Hảo Hợp tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bách Niên Hảo Hợp, truyện Bách Niên Hảo Hợp , đọc truyện Bách Niên Hảo Hợp full , Bách Niên Hảo Hợp full , Bách Niên Hảo Hợp chương mới