TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
" Cậu...!cậu mau đứng dậy ngay cho tôi!"
Sở Thiên Uy vẫn im lặng không nhúc nhích.
Tôi cố gắng giãy dụa nhưng hình như kết quả không được khả quan cho lắm.
Cậu ấy vẫn không nhúc nhích mà thậm chí còn giữ tay tôi chặt hơn.
Tôi tiếp tục giãy dụa, Chiếc áo sơ mi trên người tôi bắt đầu xộc xệch, lộ ra cả mảng da trắng ngần.
Sở Thiên Uy bắt đầu có chút động thái.
Yết hầu của cậu ấy bắt đầu chuyển động, biểu cảm bắt đầu thay đổi, gương mặt biến sắc.
Nhìn thấy thế, tâm tình tôi càng lúc càng hoảng loạn.
Cậu ấy là đang nghĩ cái gì vậy trời? Trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, nằm trên cùng một chiếc giường lại còn đè lên nhau?! Ai nhìn vào không hiểu lầm mới lạ!
" Cạch "
" Có điểm tâm...!"
Phương Chi cùng cậu nhóc Thiên Du mở cửa, đang nói thì ngừng lại.
Mặt hai người đó bắt đầu đỏ lên.
Tôi quay qua nhìn thầm nghĩ " Trời ơi! Không ngờ có một ngày mình lại có thể đối diện với người khác trong tình huống mất mặt thế này!"
" Không, không phải đâu! Không phải như hai người nghĩ đâu!"
Hai người kia đứng hình một lúc lâu, sau đó cũng nhìn tôi cười hết sức gợi đòn:
" Hai người cứ tiếp tục, xin lỗi đã làm phiền!"
Sau đó, hai người kia đăt thức ăn ở trên bàn, đóng cửa chạy ra ngoài.
Nghe thấy tiếng cửa, Sở Thiên Uy bắt đầu thức tỉnh trở lại.
Cậu ấy nghe thấy lời nói của tôi nhanh chóng đứng phắt dậy, lúng túng nói:
" Xin lỗi! Mạo phạm rồi!"
Sau đó, Sở Thiên Uy nhanh chân chạy vào nhà tắm, khoá cửa lại.
Tôi cũng ngại ở lại nên cũng chỉnh trang lại quần áo cầm đồ đi về.
Lúc xuống nhà có gặp cô bạn thân tôi với cậu nhóc đó đang ngồi xem TV, ăn vặt, cười nói vui vẻ.
" Nè Tiểu Nghiên! Cậu chạy đi đâu thế?! Chờ mình với!"
" Mình phải về nhà trước, nếu muốn ở lại thì cậu cứ ở lại đi.
Không cần đuổi theo mình đâu!"
" Sao lại thế được? Nếu cậu về mình cũng về.
Tụi mình về chung "
" Được "
" Tạm biệt nhóc! Có gì mai gặp lại trên trường nha!"
Phương Chi vui vẻ tạm biệt cậu nhóc đó rồi theo tôi về.
Đến lúc tôi bắt được xe, Phương Chi và tôi tách ra, ai về nhà nấy.
Trên xe, tôi tựa đầu vào ô cửa kính miên man suy nghĩ.
Tôi rốt cuộc bị sao thế này? Tại sao mỗi lần tiếp xúc gần với cậu ấy là trái tim tôi lại đập liên hồi, tưởng như muốn nhảy ra ngoài? Tại sao mỗi lần gần gũi hơn với cậu ấy, tôi lại cảm thấy cả người nóng rực lên, lại còn thường xuyên bị nói lắp? Từ trước đến giờ tôi luôn ăn nói dứt khoát, có gì nói đấy, nói 1 là 1, 2 là 2, không có ngoại lệ.
Vậy mà bây giờ tôi bị sao thế này? Chẳng nhẽ...!tôi thích Sở Thiên Uy?
Tôi mang theo suy nghĩ đó, ngồi thơ thẩn suốt quãng đường về nhà cho đến khi tài xé gọi tôi thì tôi mới thoát được khỏi nó.
Thôi! Không nghĩ nhiều nữa! Về nhà ngủ một giấc sẽ không sao!!!!
Vài ngày sau, tôi và Sở Thiên Uy không nói năng gì với nhau cả, cũng chả dám nhìn măt nhau luôn.
Chắc là chuyện của tối hôm trước.
Nhiều lúc tôi muốn qua nói chuyện với cậu ấy nhưng mỗi lần nhìn thấy cậu ấy, mặt tôi lại đỏ bừng lên.
Ngại chết mất!
Một hôm, tôi đang ngồi xem phim trong nhà, đến khúc hay thì điện thoại rung lên.
Tôi thầm mắng nếu biết ai gọi vào lúc này tôi nhất định sẽ dạy dỗ người đó một trận ra trò!
Tôi chuẩn bị nhấc máy thì thấy một dãy số quen thuôc.
Đây là số của Sở Thiên Uy! Cậu ấy gọi tôi vào giờ này làm gì?
" Alo "
Không thấy phản hồi, tôi lại nói tiếp:
" Sở Thiên Uy hả?! Cậu gọi tôi vào giờ này làm gì? "
" Cô kia! Anh trai này đang ở chỗ chúng tôi! Không phiền cô bận tâm! "_ Một giọng nữ lanh lảnh vang lên_
" Tránh ra! Cô bị điên à! Cút! " _ Sở Thiên Uy say sẩm lên tiếng, có vẻ là đang mắng cô gái kia _
" Alo! Sở Thiên Uy! Cậu có đó không? "
" Cẩm Nghiên à! Cậu...!tới đón...!tôi...!được không? "
" Mà cậu đang ở đâu? "
" Tôi đang ở...!quán Bar...!Star Club...!trên phố Thanh Dương...!"
" Đợi một chút, tôi tới đón cậu ngay "
Nói xong, không đơi Sở Thiên Uy trả lời tôi đã cúp máy, lấy áo khoác, nhanh chóng chạy ra ngoài.
Thời tiết trên phố về đêm khá lạnh, tôi mặc thêm cả cái áo hoác xù xì này mà vẫn còn buốt sống lưng.
Tôi nhanh chóng bắt xe đi.
Chỗ này thật sự rất ồn ào! Nhạc mở xập xình thật sự rất chói tai! Tôi lách qua đám đông thì thấy ở đây toàn mấy cậu ấm tiểu thư nhà giàu, ăn mặc hở hang, hành động không đứng đắn đứng nhảy múa, reo hò ầm ĩ.
Sở Thiên Uy sao cậu có thể đến những nơi như thế này được?! Đến chịu cậu luôn đấy!
" Alo! Sở Thiên Uy, tôi tới rồi đây! Cậu đang ở chỗ...!"
Tôi chưa nói xong thì đã có một thân hình cao lớn đổ sầm vào người toi.
Bạn đang đọc bộ truyện Bạn Học Đáng Ghét, Tôi Yêu Cậu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bạn Học Đáng Ghét, Tôi Yêu Cậu, truyện Bạn Học Đáng Ghét, Tôi Yêu Cậu , đọc truyện Bạn Học Đáng Ghét, Tôi Yêu Cậu full , Bạn Học Đáng Ghét, Tôi Yêu Cậu full , Bạn Học Đáng Ghét, Tôi Yêu Cậu chương mới