Sắc mặt tên bảo vệ bị Trần Triệu Dương chỉ vào ngay lập. tức trắng bệch.
Cậu ta không muốn đi ra, nhưng đám người phía sau khi nhìn thấy Trần Triệu Dương đi về phía này thì đều vội vàng mà đẩy cậu ta ra ngoài.
“Anh... anh gọi tôi sao?”
Tên bảo vệ vừa run rẩy vừa hỏi.
“Ừ, dẫn đường, dẫn tôi lên tìm Triệu Ngũ”.
Trần Triệu Dương nói với cậu ta.
“Tôi, tôi...”
“Có ý kiến gì sao?”
Trần Triệu Dương nhìn chăm chăm vào cậu ta.
“Không, không có ý kiến gì, tôi dẫn anh đi”, tên bảo vệ lắc đầu nguầy nguậy, làm sao mà cậu ta dám có ý kiến cơ chứ.
Chỉ sợ cậu ta nói thêm câu nào thì Trần Triệu Dương sẽ làm thịt cậu ta ngay lập tức.
“Đi thôi!" Trần Triệu Dương nói.
“Được, được, anh đi theo tôi”, tên bảo vệ lau mồ hôi rồi vội vàng đi trước dẫn đường.
Triệu Ngũ vẫn như mọi khi, ông ta quay lại phòng làm việc thì bật một bài hát mình thích sau đó bảo người mang đồ mình thích ăn nhất lên, tất nhiên là không thể thiếu được người đẹp bón đồ cho ông ta rồi.
Triệu Ngũ cảm thấy khoảnh khäc được thả lỏng nhất trong ngày chính là bây giờ, cho nên mỗi ngày đến thời gian này ông ta đều không cho ai đến làm phiền.
Cộc! Cộc!
Nhưng hôm nay ngay lúc ông ta đang ăn uống hưởng thụ thì lại có người cả gan dám gõ cửa.
“Có chuyện gì?” Trần Ngũ dừng lại rồi hỏi một cách khó chịu.
“Ngũ gia, có một chuyện quan trọng muốn báo với ông một tiếng”.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!