Trần Triệu Dương nhìn thấy Võ Cung năm trên nền đất liền cười nhạt, Võ Cung đúng là khá mạnh, nhưng khi đối diện với một cao thủ bẩm sinh như anh thì vẫn không phải đối thủ.
“Hoá ra chỉ có vậy thôi sao”.
Trần Triệu Dương nói xong liền đi về phía văn phòng.
Còn lúc này đối với Triệu Ngũ đang ở trong văn phòng, ông ta cũng ngây người một chỗ.
Ông ta vốn là đang nghe nhạc và hát theo, đợi người đẹp tới phục vụ.
Dù gì đối với ông ta mà nói, một khi Võ Cung đã ra tay thì không có đối thủ nào mà không giải quyết được.
Nhưng ông ta ngàn lần không ngờ được, Võ Cung lại bị đá bay về phía trong.
Ông ta không dám tin khi nhìn thấy Võ Cung ngã nhào trên mặt đất, nôn ra một ngụm máu tươi rồi ngất đi.
Khi mà ông ta vẫn đang rất shock, Trần Triệu Dương đã chầm chậm bước vào.
Trần Triệu Dương nhìn người đang ngồi trên bộ sofa lộng lẫy kia, nhàn nhạt lên tiếng: “Ông là Triệu Ngữ? Tôi có chuyện muốn bàn bạc với ông”.
Trần Triệu Dương nói xong liền ngồi xuống đối diện Triệu Ngũ
Sau khi ngồi xuống, Trần Triệu Dương rút ra một điếu thuốc và châm thuốc.
Anh nhả một hơi khói, bình thản nhìn Triệu Ngũ.
Triệu Ngũ nhìn Trần Triệu Dương đang ngồi trước mặt mình khế chau mày, trong lòng ông ta cảm thấy không thoải mái chút nào.
Bởi vì rất lâu rồi không ai dám nói chuyện với ông ta bằng thái độ đó, cũng không ai dám hỗn xược như vậy trược mặt ông ta.
Trần Triệu Dương khiến ông ta cảm thấy anh không hề coi trọng mình chút nào, lại còn trực tiếp gọi tên ông ta.
Tất cả những hành động này đều khiến Triệu Ngũ không thể chấp nhận được.
“Tôi không quen biết cậu, và tôi cũng không nghĩ giữa hai chúng ta có gì để trao đổi cả”.
Triệu Ngũ trầm giọng đáp: “Nếu bây giờ cậu cút đi vẫn còn kịp. Không thì tôi sẽ khiến cho cậu hối hận!”
“Hahal” Trần Triệu Dương chạm tay lên mũi, cười đáp: “Tôi đã tới đây rồi thì chẳng có gì cần phải hối hận hết. Ông không có chuyện gì để nói, nhưng tôi thì có. Chuyện tôi muốn nói với ông chính là về việc ông cho người ra tay với Nam Cung Yến”.
Triệu Ngũ nghe tới đây, trong mắt liền lộ ra vài phần kinh. ngạc, ông ta nhìn chăm chäm Trần Triệu Dương hỏi: “Cậu là gì của Nam Cung Yến?”
“Một bảo vệ quèn bên cạnh cô ấy thôi, không đáng để nhắc tới", Trần Triệu Dương nhìn Triệu Ngũ nói: “Ông chỉ cần nói với tôi, chuyện lần trước có phải là do ông sai người làm hay không”.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!