TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Trong lúc chuẩn bị đồ ăn sáng, Thi Hàm có ngó nghiêng xung quanh tìm kiếm Cẩn Mai nhưng không thấy.
Thi Hàm biết con người của Cẩn Mai, lúc nào cũng dậy đúng giờ giấc, ít khi nào đợi người khác lên gọi trừ khi bữa đó lên cơn nhây
Hôm nay chỉ thấy mỗi ông Lục ngồi ở bàn ăn đợi nàng xuống, thỉnh thoảng ông lại đưa tay lên xem đồng hồ như chờ nàng
Ông Lục cũng chưa động đũa, cứ chú tâm xem báo trên iPad. Thi Hàm lần lượt đem thức ăn ra, đến khi cô chuẩn bị xoay người đi thì có người lên tiếng
"Thi Hàm, cô lên xem Cẩn Mai sao còn chưa chịu thức ăn sáng nữa. Bộ nó không biết hôm nay phải đi làm sao?"
"Vâng tôi sẽ đi ngay!"
Thi Hàm nhanh chân đi ngay trong tích tắc, không lề mề như dây chun
Vào đến nơi, Thi Hàm vẫn nhìn thấy bộ dạng ấy của Cẩn Mai như lần trước. Nằm im thin thít, không có bất kỳ động thái nào
Cô cũng không thắc mắc gì nhiều, nhìn vậy cũng có thể đoán là nàng lại bài trò chọc ghẹo mình
Chỉ thở hắt một cái rồi lại gần mép giường, nhìn nàng một chút rồi lên tiếng
"Tiểu thư định bao giờ mới chịu thức dậy đây hay là nằm lì ra đó vậy?"
Không có hồi âm, khiến cô thêm hoài nghi. Cô dằn lòng, kiên trì thêm chút nữa, chứ tính nàng rất nhây
"Ông chủ đang đợi tiểu thư xuống dùng bữa sáng, còn phải đi làm nữa"
Tiếp tục không có phản hồi, Thi Hàm trầm ngâm suy nghĩ một lúc, chẳng lẽ cô nói sai cái gì khiến Cẩn Mai không hài lòng sao?
Nhớ rồi, bây giờ cô cũng nhận ra được vấn đề cần phải chỉnh sửa. Cô giữ lấy bình tĩnh, nuốt nước bọt vào trong, vẻ mặt hơi vui một lần nữa hỏi han
"Chị đừng nhây nữa, dậy nhanh còn ăn sáng rồi đi làm, ông chủ đợi chị lâu rồi đó"
Lại không ai trả lời, sự kiên nhẫn của mỗi người có giới hạn và cả cô cũng vậy. Đã là giờ nào rồi mà còn không chịu thức dậy, người ta lên tận nơi vậy mà không muốn
Rồi cô thấy gì đó là lạ ở gương mặt của Cẩn Mai, sắc mặt nhợt nhạt không sức sống. Đôi chân mày nhíu lại xem xét kỹ lưỡng, Thi Hàm chậm rãi ngồi xuống cạnh nàng, đưa tay từ từ đến gần gương mặt ấy
Bàn tay cô nhẹ nhàng đặt lên trán của Cẩn Mai thì phát hiện ra trán nàng rất nóng. Cô giật mình rút tay về, vẻ mặt hoang mang lo lắng
Cô cố lay người Cẩn Mai để đánh thức nàng nhưng phản tác dụng, nàng nằm bất động. Thi Hàm sợ hãi, cô không biết làm gì trong lúc đầu óc bối rối lên, chỉ biết gọi tên nàng trong vô vọng
Lát sau, ông Lục biết chuyện thì rất lo lắng cho đứa con gái cưng. Ông gọi bác sĩ riêng đến để khám cho nàng và không báo cho bà Lục biết chuyện
Vì đây có thể là sốt nhẹ không đến nỗi phải nói cho bà ấy biết. Bác sĩ sau khi khám xong cho Cẩn Mai thì không tỏ vẻ nghiêm trọng, ông tháo ống nghe xuống
"Tình trạng sức khỏe của cô ấy ổn rồi, cơ thể suy nhược là vì làm việc quá sức với lại không ăn uống đầy đủ. Sau này hạn chế làm việc lại, bồi bổ nhiều món dinh dưỡng là được"
"Cảm ơn bác sĩ, cảm ơn ông nhiều lắm!"- Ông Lục mừng gỡ lên, miệng mỉm cười nhìn con gái
"Tôi có ghi lại đơn thuốc và những chất cần bổ sung. Vậy tôi xin phép về trước"
"Được, tôi cho người đưa ông về!"
Thi Hàm đứng một góc nhìn Cẩn Mai trong trạng thái không khỏe mà thêm lo lắng. Cô không nói gì, chỉ biết im lặng
Cẩn Mai vẫn chưa tỉnh lại, chắc nàng cảm thấy mệt mỏi lắm nên đến giờ vẫn còn nghỉ ngơi. Cô lặng lẽ rời đi, quay người một mạch ra khỏi phòng để xuống dưới chuẩn bị cháo dinh dưỡng cho nàng bồi bổ
Vì lo lắng cho con gái nên ông Lục quyết định ở lại trong phòng để chăm sóc nàng. Nét mặt buồn bã khi nhìn nàng nằm đó mà không nói gì
Vừa lúc này Thi Hàm gõ cửa đi vào, trên tay bưng khây đựng một tô cháo và ly nước lọc. Cô chậm rãi đến gần, nhẹ nhàng đặt xuống bàn
"Cô làm người hầu riêng cho con gái tôi mà như vậy đó hả? Trách nhiệm của cô đâu rồi, sao lại để con tôi ra nông nỗi này, cô giải thích đi"- Ông Lục không kìm chế được cảm xúc bên trong nên đã lớn tiếng trách móc Thi Hàm
"Tôi xin lỗi, tất cả là do tôi nên tiểu thư mới thành ra như vậy. Ông chủ có thể giảm lương tháng này của tôi cũng được"- Thi Hàm cúi đầu nhận lấy lời la mắng của ông
Bây giờ có nói gì thì mọi chuyện cũng đã lỡ rồi, ông Lục chỉ muốn nhắc nhở bổn phận của Thi Hàm đối với con gái của mình. Đây là đứa con gái cành vàng lá ngọc duy nhất của Lục gia, không thể nào xảy ra chuyện được
"Nếu như con gái tôi mà có mệnh hệ gì thì cô biết chuyện gì xảy ra sau đó với mình rồi đó"- Ông Lục gằn giọng cảnh báo
"Vâng tôi biết"
Lúc này Cẩn Mai nằm trên giường bắt đầu cử động tay, mắt khẽ mở rồi nhìn xung quanh. Hình ảnh đầu tiên trong mắt nàng chính là người ba đáng kính và đứng kế bên là Thi Hàm
"Ba. . .đừng tránh Thi Hàm, tại con không tự lo cho bản thân nên mới như vậy. Thi Hàm không liên quan"- Cẩn Mai thều thào trong giọng nói yếu ớt
"Con thấy trong người sao rồi, còn mệt không?"
"Con không sao"- Nàng lắc đầu
"Không sao là tốt rồi"- Ông Lục mừng gỡ nở nụ cười: "Con mau ngồi dậy ăn chút cháo rồi uống thuốc vào, đừng để bệnh kéo dài có biết chưa"
Bạn đang đọc bộ truyện Bao Giờ Chúng Ta Yêu Nhau tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bao Giờ Chúng Ta Yêu Nhau, truyện Bao Giờ Chúng Ta Yêu Nhau , đọc truyện Bao Giờ Chúng Ta Yêu Nhau full , Bao Giờ Chúng Ta Yêu Nhau full , Bao Giờ Chúng Ta Yêu Nhau chương mới