Hiện tại, cô chỉ muốn giết chết người đàn ông tên Lâm Hiên kia!
“Chiến Thần Vô Song, thương tích của cô không có việc gì chứ?” Phó quan Sở Nguyệt có chút lo lắng.
Mặc dù lần này Tây Môn Vô Song lập được chiến công vô thượng.
Nhưng bản thân nàng cũng bị thương không nhẹ.
"Tôi không sao!" Đôi mắt đẹp của Tây Môn Vô Song bừng bừng lửa giận.
Cô ấy chỉ đang hận mình không có cánh để bay thẳng đến Giang Đô mà thôi.
Máy bay sau khi bay bốn giờ cuối cùng cũng đã hạ cánh ở Giang Đô.
“Cung nghênh Chiến Thần Vô Song!”
Lúc này, toàn bộ sân bay Giang Đô đều bị phong tỏa. Chỉ để chào đón sự xuất hiện của Tây Môn Vô Song.
Mặc dù sân bay đã phong tỏa, nhưng vẫn có không ít người đến đây để có thể liếc nhìn được tư thế oai hùng của chiến thần.
Bên ngoài sân bay, có ít nhất hàng chục nghìn người.
Thậm chí, ngay cả thành chủ, phó thành chủ Giang Đô cũng đích thân tới đón.
"Chiến Thần, Chiến Thần, Chiến Thần!"
Tất cả mọi người hô to hai chữ Chiến Thần. Trong ánh mắt mang theo sự tôn kính.
Đây chính là địa vị của một vị chiến thần ở Long quốc.
Đặc biệt, Tây Môn Vô Song vừa mới quét sạch mười vạn quân Đông Âm, chém chết nửa bước chiến thần Tiểu Dã Đông Thứ Lang, càng làm cho nàng thu hoạch được một lượng lớn fan hâm mộ.
Động tĩnh này, tương đối lớn.
Bất quá, rất nhanh Tây Môn Vô Song đã ngồi lên một chiếc xe jeep quân sự, rời đi.
Bây giờ, cô không có tâm trí để tận hưởng vinh quang nào cả.