“Tổ chức Sát Nhận, là tổ chức bất hợp pháp ở Đông Âm đế quốc chúng tôi. Bất kỳ hành động nào của họ chỉ đại diện cho cá nhân của họ, không liên quan gì đến Đông Âm đế quốc.”
Sự chối bỏ này đã không thể khiến vấn đề được giải quyết thông qua thỏa thuận giữa các quốc gia nữa rồi.
Thanh kiếm hạ xuống.
Lúc này trong đầu của Tây Môn Vô Song lại như một bộ phim quay chậm.
Cô không sợ chết.
Chỉ tiếc là đến khi chết, cô vẫn không thể nhớ được mình là ai…
Tuy nhiên, ngay khi thanh kiếm sắp chém bay đầu Tây Môn Vô Song thì một tiếng quát lớn lại vang vang.
“Chết đi cho ta!”
Sau đó, một bóng người lao tới như tên lửa, trực tiếp đánh vào người số 10.
Ầm!
Tiếng nổ lớn vang lên.
Số 10 cứ thế trong nháy mắt bị đánh nát thành sương máu.
Ngay sau đó, cổ của số 9 cũng bị siết chặt.
Cảm nhận lực lượng khổng lồ ở cổ, số 9 cảm thấy cổ họng của hắn sắp bị nghiền nát.
Hắn muốn thoát ra, nhưng tay của đối phương như kìm sắt, hắn không thể nhích được dù chỉ một chút.
Rõ ràng, thực lực của người này hoàn toàn nghiền nát thực lực của hắn.
Người đến chính là Lâm Hiên.
Anh dùng một tay bóp cổ số 9, tay còn lại cầm điện thoại vừa lấy được từ trong sương máu kia, hướng camera về khuôn mặt đỏ bừng của số 9.
“Tốt quá. Cường giả Long quốc ta cuối cùng cũng tới rồi.”
Nhìn thấy cảnh này, tất cả những người Long Quốc đang xem truyền hình trực tiếp đều trở nên phấn khích.