Cuối cùng, vẫn là Thư Vọng phản ứng trước, lớn tiếng quát.
“Ta là đang sỉ nhục nàng sao? Vừa rồi nàng rõ ràng nói 12345, các ngươi lại vỗ tay nói nàng nói hay? Không biết nàng là não tàn, hay là các ngươi não tàn đây hả?” Lâm Hiên cười lạnh hỏi.
Người đột nhiên mắng to quận chúa đánh rắm, chính là Lâm Hiên.
Lâm Hiên không quan tâm công lao này.
Nhưng, có người cướp công lao của Kim Linh Khê, vậy thì không được!
Nhất là, vừa rồi quận chúa ở nơi đó rõ ràng đọc 12345, những người bên dưới còn ca ngợi. Điều này càng làm cho hắn cực kỳ khó chịu.
Kim Linh Khê thiếu chút nữa chết trận tại chỗ, nhưng lại không được gì.
Mà Thư Y, ngay trên đài đọc vài câu số, liền hưởng thụ tất cả vinh dự, dựa vào cái gì?
Đối với Thư Y quận chúa mà nói, công lao này, có thể làm cho nàng thoát khỏi danh hiệu bình hoa quận chúa.
Nhưng quận chúa mà, vốn là một vai bình hoa rồi. Người ta có nói là bình hoa hay không cũng không ảnh hưởng gì.
Thế nhưng đối với Kim Linh Khê.
Mất đi công lao này chẳng khác nào mất đi cơ hội bào chữa cho cha mình.
Mất đi niềm tin đã tồn tại hơn mười năm.
Bất quá, người bình thường cho dù biết, cũng sẽ không nói ra.
Dù sao, sau lưng quận chúa, chính là một vị vương gia.
Cho nên cho dù quận chúa ở trên đài nói 12345, dưới đài cũng là vỗ tay tán thưởng.
Nhưng mà, không ai nghĩ tới, lại có người dám đứng ra. Còn mắng quận chúa đang đánh rắm, nói quận chúa não tàn.
Đây không phải là to gan lớn mật thì là cái gì?
"Mặc kệ quận chúa nói gì, quận chúa người ta đã giết được Đông Âm Thập Nhận, đó chính là có công lớn. Chó nhà ai không nhốt cho tốt, lại chạy ra sủa loạn?"
“Đúng vậy, nếu như ngươi có bản lĩnh, ngươi cũng có thể đi giết Thập Nhận đi. Nếu ngươi có bản lĩnh giết Thập Nhận, ngươi có thể kêu ta ăn shit của ngươi cũng được.”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!