*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Tiểu tử này, chẳng lẽ không biết Trần Khắc là ai sao? Lại còn có tâm tình ăn cơm!”
Nếu ta là hắn, đã sớm chạy rồi!
"Với thế lực của Huân Nhiên công chúa ở Đế Kinh, tiểu tử này sợ là không thể sống sót ra khỏi Đế Kinh rồi!"
"..."
Mọi người bàn tán sôi nổi.
Nhưng, Lâm Hiên lại vẫn như là không có chuyện gì, thản nhiên tiếp tục ăn cơm cùng hai cô gái.
Giống như, những gì đã xảy ra ở đây, một chút cũng không có liên quan gì tới hắn.
“Là ai dám ở chỗ của ta gây sự?”
Lúc này, một giọng nữ uy nghiêm vang lên.
Sau đó, một người phụ nữ quyến rũ mặc một chiếc lông chồn ở phần trên cơ thể, bên dưới lại không có bất kỳ vật che chắn nào, đôi chân dài miên man xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Là bà chủ Vọng Giang lâu, Lâu Mãn Nguyệt!
Bà chủ Vọng Giang Lâu cũng được coi là một đại nhân vật.
Chính là một quý tộc nổi danh ở Đế Kinh. Dung nhan của nàng tuyệt mỹ, phong hoa tuyệt đại.
Nhưng, hết lần này tới lần khác đều không gần nam sắc.
Toàn bộ Đế Kinh, có không ít người theo đuổi, nhưng lại không có một người có thể chiếm được trái tim của mỹ nhân.
Bất quá, mặc dù không có một nam nhân nào có thể lên giường của nàng. Nhưng những nam nhân kia vẫn theo đuổi nồng nhiệt.
Truyền kỳ nhất chính là, mấy chục năm trước, Vọng Giang Lâu đã mở ở chỗ này.
Qua mấy chục năm, vẫn là bộ dáng này, như là một chút cũng không thay đổi.