Hắn vốn tưởng rằng Lâu Mãn Nguyệt là tình nhân của Sát Đế.
Nhưng xem ra hình như không phải.
"Tiểu tử kia, ta không nói giỡn với ngươi, tuy rằng ngươi là đồ đệ Sát Đế, nhưng với số tuổi của ngươi, ngươi có thể học được bao nhiêu bản lĩnh của Sát Đế chứ?" Lâu Mãn Nguyệt nhíu mày nói.
"Ta nói hai mươi phần trăm, ngươi tin không?" Lâm Hiên thản nhiên nói.
"Ta tin ngươi mới là lạ, bây giờ ngươi đi theo ta, chỉ cần ngươi theo ta trở về Lâu tộc, trốn đi, Lôi tộc sẽ không làm gì được ngươi!" Lâu Mãn Nguyệt trầm giọng nói.
Mặc dù, cô ấy làm như vậy cũng có những rủi ro nhất định.
Nhưng tốt hơn là để cho Lâm Hiên bị Lôi tộc diệt.
"Đa tạ ý tốt của tiền bối Mãn Nguyệt, trước khi tiêu diệt Lôi tộc, ta sẽ không đi đâu cả!" Lâm Hiên lắc đầu.
"Ta nói ngươi sao lại ngang ngạnh như vậy chứ? Ngươi có biết Lôi tộc mạnh cỡ nào không? Mau đi theo ta, chờ lát nữa Võ Tôn Lôi tộc tới, ngươi muốn đi cũng không đi được!" Lâu Mãn Nguyệt lo lắng nói.
Tuy rằng nàng không sợ Võ Tôn Lôi tộc, nhưng nếu nàng ra tay tất nhiên sẽ khiến cho Lâu tộc và Lôi tộc xảy ra xung đột.
Nàng chỉ có thể mang Lâm Hiên đi trước khi đối phương đến.
"Ngươi nói Võ Tôn của Lôi tộc sao, hắn đã tới rồi!" Lâm Hiên trả lời.
"Hả? Hắn ta đến rồi? Hắn ta đâu?" Lâu Mãn Nguyệt bối rối, ánh mắt nhìn xung quanh.
"Đây, ở chỗ này!" Lâm Hiên chỉ chỉ một vũng máu trên mặt đất.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!