Sầm Quy Nguyệt dĩ nhiên không có khả năng buông tha môt con dị thú đã sắp đến tay.
Vì vậy, nàng đã tìm mọi cách.
Lại không nghĩ tới, bị Lâu tộc nhanh chân lên trước.
Đương nhiên, kỳ thật mấy tháng trước Lâu tộc cũng đã phát hiện tung tích dị thú.
Chỉ là lão tổ Lâu tộc không có thực lực đánh bại.
Bởi vậy, chỉ có thể phái người của mình chú ý hướng đi của dị thú.
"Dị thú chúng ta tìm kiếm lại bị Lâu tộc gi ết chết, trưởng lão Tuệ Mẫn muốn cướp đoạt, kết quả bị Lâu tộc giết..." Sầm Quy Ngọc thổ lộ.
"Cái gì? Lá gan của lão già Lâu Thiên Dụ kia thật lớn, cướp dị thú của Sầm tộc ta không nói, vậy mà còn dám giết người Sầm tộc ta, chẳng lẽ muốn bị diệt tộc sao!"
Theo âm thanh trong kiệu truyền ra, một cỗ khí tức rét lạnh giáng xuống, khiến cho tất cả mọi người nhịn không được rùng mình một cái.
"Người ra tay không phải là Lâu Thiên Dụ, là một người trẻ tuổi hai mươi mấy tuổi." Sầm Quy Ngọc nói.
"Hai mươi mấy tuổi? Ngươi có chắc là ngươi không nhầm không?" Sầm Quy Nguyệt hơi ngẩn ra.
Thực lực của Sầm Tuệ Mẫn đạt tới Nhị Tinh Bán Thánh, người hai mươi mấy tuổi có thể giết Nhị Tinh Bán Thánh, tuyệt đối có thể coi là thiên tài.
Đương nhiên, ở trước mặt Sầm Quy Nguyệt, thiên tài mạnh mẽ đến đâu cũng đều phải ảm đạm.
Trừ phi là vị thiên tài Tuyệt Đỉnh trong truyền
thuyết trăm năm trước mới có thể vượt qua thiên phú của nàng.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!