"Được rồi, Châu chủ đại nhân, Lục đại nhân tới rồi, nếu không ta ôm giúp ngài một lát?" Anh Đào trêu chọc.
Lúc này Kim Linh Khê đỏ mặt buông Lâm Hiên ra.
"Bái kiến Lục đại nhân." Kim Linh Khê hành lễ với Lục Thiên Ly.
"Đừng, đừng, đừng, đừng hành lễ với ta!" Lục Thiên Ly bị dọa đến mức vội vàng nhảy sang một bên.
Kim Linh Khê là nữ nhân của Lâm Hiên.
Mà Lâm Hiên là người có thể gọi tới hai mươi Ẩn tộc.
Dù là nữ hoàng thì cũng phải khách khí khi nhìn thấy Lâm Hiên.
"Lục tiền bối, ngươi tìm ta có việc gì sao?" Lâm Hiên hỏi, hắn cũng không nghĩ tới Kim Linh Khê lại dính người như thế.
"Ôi chao, Lâm đại thiếu gia của ta, sau này ngàn vạn lần đừng gọi ta là tiền bối, gọi ta là Thiên Ly, hoặc là Tiểu Ly là được rồi." Lục Thiên Ly nói.
"Đừng, ta vẫn thích gọi ngươi là tiền bối Thiên Ly." Lâm Hiên ngập ngừng nói.
"Vậy được rồi, nếu ngươi muốn gọi thì gọi, ta cũng không ép ngươi." Lục Thiên Ly nhún nhún vai, sau đó nói: "Ta tìm ngươi không có việc gì, nhưng nữ hoàng tìm ngươi có việc."
"Sư tỷ? Sư tỷ tìm ta làm gì?" Lâm Hiên khó hiểu hỏi.
"Ta nào biết, có lẽ là làm chuyện kia đó..." Lục Thiên Ly buông tay nói.
Lâm Hiên: "..."
"Tiền bối Thiên Ly, ngươi thật bẩn!" Lâm Hiên nhịn không được chửi bới.
"Dù sao ta đã chuyển lời, ngươi tự mình xử lý đi!" Lục Thiên Ly nói xong lập tức rời đi.
Nếu là sư tỷ tìm, Lâm Hiên dĩ nhiên sẽ đi gặp.
"Vậy, Kim Linh Khê, ta muốn giới thiệu mấy người cho ngươi biết." Trước khi rời đi, hắn quyết định ngửa bài với Kim Linh Khê.
"Ồ, là mấy nữ nhân trở về cùng ngươi à?" Kim Linh Khê nhẹ giọng nói.