"Chân của ngươi khỏe rồi?" Diễm Hỏa Liên Thành khẽ cau mày hỏi.
"Như thế nào, chân của ta khỏe rồi, công tử Liên Thành tựa hồ cũng không quá vui vẻ?" Sầm Quy Nguyệt thản nhiên nói.
"Đương nhiên không phải, ta chỉ tò mò ai có bản lĩnh lớn như vậy, có thể chữa khỏi tuyệt mạch." Liên Thành cười cười.
Nhưng trong lòng hắn quả thật mất hứng.
Hắn vốn dĩ thích Sầm Quy Nguyệt bị bệnh chân.
Hiện tại chân của Sầm Quy Nguyệt đã khỏi rồi, hắn lại không còn loại cảm giác yêu thích như trước.
Tuy nhiên không sao cả, chỉ cần hắn muốn, thì tìm một cơ hội phế bỏ chân Sầm Quy Nguyệt là được.
Không thể không nói, trên thế giới này quả nhiên loại bi3n thái nào cũng có.
"Là Lâm thiếu, À, chính là vị này." Sầm Quy Nguyệt chỉ chỉ Lâm Hiên.
Diễm Hỏa Liên Thành nhìn Lâm Hiên, vẻ mặt rất khinh thường, nói: "Anh bạn trẻ này gần đây rất nổi tiếng nha, Diễm Hỏa tộc ta thích nhất nhân tài, có hứng thú gia nhập Diễm Hỏa tộc ta hay không?"
"Đa tạ khen ngợi, con người ta lười biếng quen rồi, tạm thời không muốn gia nhập bất kỳ tộc quần nào." Lâm Hiên thản nhiên trả lời.
Lời của Lâm Hiên vừa ra khỏi miệng, lập tức, xung quanh có vô số ánh mắt nhìn tới.
Lâm Hiên vậy mà cự tuyệt lời mời của một Vương tộc!