"Yên tâm đi, sau này, anh tuyệt đối sẽ không để loại chuyện này xảy ra!"
"Tiểu Hiên, nếu hiện giờ con đã có thể giết chết Võ Thần, vậy có một số việc, cũng có thể nói cho con biết rồi!" Lúc này, vẻ mặt của Diệp Ỷ cũng trở nên ngưng trọng.
"Mẹ, mẹ nói đi!" Lâm Hiên biết chuyện Diệp Ỷ muốn nói có khả năng liên quan tới cha mẹ ruột của mình.
Mặc dù hắn chưa bao giờ nhìn thấy cha mẹ ruột của mình.
Nhưng hắn ta vẫn muốn gặp lại họ.
Không vì gì khác, hắn chỉ muốn hỏi bọn họ một câu, vì sao phải vứt bỏ ta?
Tình cảm nhất định là không có.
Không hận bọn họ đã là tốt lắm rồi.
Diệp Ỷ: "Tiểu Hiên, con cũng không phải cô nhi, ta cũng không phải mẹ nuôi của con, nói cho đúng thì ta chỉ là người hầu của mẹ con."
"Không, người chính là mẹ con! Con sẽ mãi mãi bảo vệ mẹ và Tiểu Anh." Lâm Hiên nói như chém đinh chặt sắt.
Lời nói của Lâm Hiên khiến cho Diệp Ỷ cảm giác vô cùng thỏa mãn.
"Con trai ngốc, bây giờ con đã là Vũ Thần rồi, bí cảnh Côn Luân là nơi con nên đi, tiếp tục ở lại chỗ này có thể sẽ mang đến
họa sát thân cho con!" Diệp Ỷ nói.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!