TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Chương 186: Ông lão lạc đường
“Ô...” Tuy nhiên, ngay tại thời điểm Cổ Dục buông lỏng cảnh giác thì bên người hắn Vua Núi cũng không có buông lỏng, ngược lại nó còn quét mắt một cái nhìn về một hướng khác. Mà lúc này Cổ Dục cũng nhìn theo cái hướng đó, hắn không khỏi sửng sốt một chút. Bởi vì bên kia lúc này đang có một ông lão hơn 70 tuổi, mặt mày lo lắng từ trong rừng rậm bước tới.
"Ông cụ?" Nhìn thấy người này, Cổ Dục cũng kêu một tiếng.
"Ai nha, chàng trai trẻ! Cuối cùng cũng gặp được người rồi, nơi này là nơi nào vậy? Khu rừng này, phải làm sao để đi ra ngoài đây?” Nghe được âm thanh của Cổ Dục, sau khi ông cụ kia nhìn thấy Cổ Dục, ông cụ nhanh chóng chạy lại, vẻ mặt mừng rỡ hỏi.
Ông cụ Tống, ông cũng quá gan dạ rồi, một mình đi vào khu rừng rậm này, ông thật sự không sợ bị Hổ ăn thịt hay sao.” Cổ Dục một bên ở phòng bếp làm bữa tối, một bên trêu ghẹo, ông cụ tò mò ngồi xổm xuống xem mấy bồn hoa lan ở phía trước.
Ông cụ này chính là ông lão mà lúc nãy Cổ Dục đã gặp ở ngoài bìa rừng.
Qua lời của ông cụ hắn biết được, ông cụ này gọi là Tống An Dân. Ông cụ còn đưa thẻ căn cước của mình cho Cổ Dục xem, giống như là muốn chứng minh mình không phải là người xấu.
Sở dĩ ông cụ xuất hiện ở đây là bởi vì ông cụ đi xem một loại hoa ở thôn bên cạnh. Nhưng mà dù đã xem loại hoa mà ông ta hiếu kỳ kia rồi, ông ta vẫn không hài lòng. Cho nên đã hỏi người kia ở đâu mà có được loại hoa này. Người chủ kia nói là hắn hái được ở trong núi, hơn nữa còn nói cho ông cụ biết vị trí chính xác để tìm.
Nhưng mà ông cụ là một người sống trong thành phố, cho dù là biết vị trí của loài hoa đó nhưng ông cụ cũng không thể tìm thấy được. Do đó đi vào trong rừng rậm thì bị lạc đường.
Sau khi ông cụ giải thích xong, Cổ Dục trên cơ bản đã xác định, ông cụ đã đi lánh quanh ở bìa rừng. Bởi vì con người hai chân không có đồng nhất, nếu thử nhắm mắt mà đi thẳng về phía trước thì biết, chỉ cần đi vài mét thì sẽ phát hiện đường đi sẽ bị lệch.
Hầu hết cái mà dân gian hay gọi là quỷ dẫn đường thì chính là nguyên lý này.
Chỉ cần khu rừng đủ lớn, bạn cảm giác là mình đang đi thẳng về phía trước. Thế nhưng thật ra là đang đi lòng vòng, cứ đi tới thì sẽ lại quay trở về chỗ cũ. Đến khi nhận ra mình quay lại chỗ cũ thì tâm lý sẽ trở nên hoảng loạn, tiếp đó thì co chân bỏ chạy, càng chạy thì càng đi lòng vòng. Cứ chạy như thế càng làm bản thân mệt mỏi đến chết.
Nếu như trong khoảng thời gian đó có người đi ngang qua, đem người đó ra khỏi cái vòng luẩn quẩn này, vậy thì hắn sẽ an toàn.
Mà tình huống của ông cụ Tống An Dân này chính là như thế. Nếu như không gặp Cổ Dục, có lẽ ông ta đã tiêu đời rồi.
Điện thoại đã sớm hết pin hơn nữa với độ tuổi cùng thể trạng của ông ấy, ở trong khu rừng rậm nguyên thủy này qua một đêm, thì ha ha...
Bạn đang đọc bộ truyện Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị, truyện Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị , đọc truyện Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị full , Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị full , Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị chương mới