Chương 17: Sơ khảo (Hạ)
Gojou vươn tay nhấc nhẹ lấy cây gậy, hai nắm tay siết chặt cán cầm bằng kim loại vang lên tiếng vỡ vụn, cẳng tay nổi lên đầy gân xanh nằm trên những đường nét săn chắc.
[Mình sẽ làm như ra đòn mạnh và nhanh dưới ánh mắt của họ, và dừng lại mặt tiếp xúc của gậy cách bao đo lực là 2mm đi] Gojou âm thầm làm ra quyết định, nói là điệu thấp thì cũng không sai, trước mặt tất cả những người ở đây cậu không muốn mình quá bị để ý từng li từng tí một khi lộ ra sức mạnh thật sự của chính bản thân.
Bị vô số kẻ đuổi giết và truy nã cũng rất là khổ đấy, bởi vì họ sẽ sợ hãi sức mạnh không rõ nguồn gốc của cậu, dẫn đến chiến tranh vũ trang để loại bỏ những tai hại không cần thiết trong tương lai, và những gì cậu nhận được khi thất thủ sẽ chỉ là nằm trên chiếc bàn lạnh toát và chờ họ đến mổ xẻ, giày vò bản thân mình a.
" Vụt vù... " Gojou lập tức tung ra đòn đánh với tốc độ nhanh và cực mạnh, cây gậy kim loại bị ma sát trong không khí làm cho tiếng xé gió vang lên, khi nó sắp chạm đến bề mặt của tấm bao, cậu nhanh nhẹn khóa chặt lại các khớp cơ cổ tay, vai và eo chặn lại lực tiến của cây gậy để có thể tạo ra dư âm kình phong dao động một lực vừa đủ vào nó.
" Bốp " Kình lực được tạo ra từ cây gậy thổi nhẹ vào bao cát, ngay lập tức bị bóp méo đến hơn một phần ba tấm bao, bề mặt liên tục rung động không ngừng do dư âm của đòn đánh vừa rồi, cũng không thấy nó tự động làm phồng lên lại mà cứ bị móp lấy một góc, làm cho chiếc máy đo khó có thể làm ra phán đoán mà đưa ra điểm đánh giá.
" Hử? " Matsuri híp con mắt mà nhìn về phía của Gojou, hồi nãy cậu ra đòn thì hắn có phát hiện ra một điểm cực kì đáng ngờ, khi chiếc gậy chạm vào tấm bao thì nó đã dừng lại một cách bất thường như có chủ ý vậy, nếu bình thường ra đòn toàn lực thì chiếc gậy sau khi đánh sẽ theo một lực quán tính mà đi theo hướng mà người ra đòn đã định từ trước chứ không thể ngắt quãng như vậy được.
Như là ngươi thi chạy nước rút vậy, đã tung ra toàn bộ tốc độ vào đôi chân thì sẽ hãm không kịp, muốn dừng thì phải giảm lấy cường độ bước chân chạy dần dần thì mới có thể a.
" Gojou lớp 1B, sức mạnh là... A+? S?... " Kasuka ánh mắt chấn kinh nhìn về phía màn hình điểm đánh giá, sự ba động trong ánh mắt cô hiện ra càng rõ ràng hơn, nhịp tim đập cũng mạnh nhanh hơn bao giờ hết, vì chứng kiến một sự thật vượt quá sức tưởng tượng của mình.
" Arima, Hirako mau dừng tay ngay cho tôi! " Mikito vẫn còn chưa ổn định tinh thần tức giận nói.
Dưới sự ngỡ ngàng và chấn kinh của bao nhiêu người, chỉ thấy hai thân ảnh đã vọt đến tiếp cận lấy hai bên phía của chàng trai tóc đen, hai thanh kiếm dài sắc bén chợt lóe lên.
" Khônggg..., thả anh ấy ra " Chiemi chưa kịp hiểu chuyện gì đã hoảng hốt chứng kiến lấy bạn trai sắp bị hai thanh kiếm cắt qua, trong vô thức mà chạy nhanh đến vị trí của anh, nỗi sợ hãi bao trùm lấy đầu óc của cô hiện tại, sợ hãi khi phải nhìn người mình yêu ra đi trước mắt, cô thật sự... rất sợ.
Một vòng tay chặn lấy đường đi của Chiemi, giọng nói đủ để cho cô nghe phát ra " Cậu ta sẽ không sao đâu, em không nhìn thấy hai người kia đã dừng tay kịp lúc rồi hay sao, Chiemi ", Kasuka nhẹ ôm trầm lấy cô như không muốn để vụt mất.
" Nhưng... " Chiemi tâm tình hoảng loạn định nói gì.
" Anh vẫn ổn! Chiemi! anh thật sự không sao cả nên em đừng đi qua đây, nghe anh nhé " Gojou bình tĩnh nhẹ giọng chấn an lấy tinh thần của thiếu nữ, ánh mắt nhu hòa nhìn về phía cô, cặp mắt đã ửng đỏ mà tràn ngập nước như sắp rơi lấy vì anh, có chút không nỡ mà để nàng đau thương như vậy, nhưng hiện tại... anh chẳng thể làm gì.
Trên cổ cậu bây giờ nằm lấy hai lưỡi kiếm sắc bén a, một thanh thì đỡ ngay sát yết hầu còn cái kia thì chặn ngay đằng sau gáy, chỉ cần di chuyển nhẹ hay một cái ý niệm thôi là sẽ đầu lìa khỏi cổ ngay tức khắc.
Nét mặt không chút nao núng cùng ánh mắt bình tĩnh nhìn về phía hai người đang áp sát cậu hai bên, thanh niên tóc xanh là người mà Gojou đã từng gặp qua kia và một người có đôi mắt cá chết không chút cảm xúc hiện trên khuôn mặt làm cậu phải nhìn kỹ lấy một chút.
" Tôi đã làm ra chuyện gì táng bại lương tâm hay sao? hay có gây thù chuốc oán với hai anh? " Nhẹ giọng bình tĩnh hỏi, cuối cùng thì cậu cũng có lúc tính toán sai a, tuy đã nén lại lực lượng hết mức, nhưng vẫn không hoàn toàn làm chủ được chính nó để cho mình tùy ý sử dụng a, đúng là sai một li đi một dặm là có thật.
Gojou rất tự tin vào sức mạnh của mình hiện tại, khó có ai có thể giết chết được bản thân nếu không băm nát ra thành từng mảnh vụn nhỏ, nếu không thì vài cái trọng thương như mất tay hay mất đầu chỉ là chuyện nhỏ đối với cậu mà thôi, vì thế hồi nãy nhận ra hành vi của hai kẻ này mà cậu vẫn cố tình đứng im lấy chịu đòn a, nếu không thì người chết ngược lại chính là bọn chúng.
[Có nên động thủ ngay bây giờ hay không? như vậy sẽ hỏng hết tính toán từ ban đầu mất] Gojou nét mặt điềm đạm coi thường cái chết nhưng suy nghĩ giờ phút này vẫn đang phân vân làm ra lựa chọn, chợt nhìn thấy cô nàng kia đang rưng rưng lấy cặp mắt lo lắng cho mình, ngay lập tức cậu ném bỏ cái ý định kia đi mà không làm gì hết, quyết định nghe theo con tim một lần.
Chính biểu cảm hiện tại của cậu bây giờ đang làm cho các thanh tra và một vài học viên phải cảm thán không thôi, đối mặt với tử vong mà còn tỏ ra bình tĩnh để lo lắng cho người khác được như vậy quả thật rất đáng khen.
" Hai cậu đang làm cái trò gì vậy? còn không ngừng lại ngay và giải thích cho tôi? " Mikito đè ép lại tâm tình phẫn nộ đối với hai người kia mà nghiêm giọng ra lệnh, mặc dù không biết rõ lý do gì mà hai người tự tiện động thủ, nhưng anh cũng hơi đoán ra được là xuất phát từ chữ S trên màn hình kia đi.
" Xin thứ lỗi cho sự thất lễ của tôi, Urie-San, anh đã từng nhìn hay gặp qua một con người bình thường sở hữu sức mạnh vô lý đến như vậy chưa " Arima Kishou bình tĩnh nói, không có để lời nói của Mikito ở trong lòng, bắt gặp lấy nét mặt không sợ hãi của kẻ này càng làm ra chắc chắn của mình, không sợ hãi cái chết là xuất phát từ hai lý do, một là đối phương không còn thứ gì quan trọng để mà tồn tại níu giữ lấy, hai là đối với một thực lực có sự tự tin nhất định và đối với sinh tử chỉ là chuyện qua đường mà thôi.
Hirako cũng ngầm đồng ý lấy câu nói này, sau cùng bắt được cái nháy mắt của Arima, cậu chợt hiểu ra là ý gì, ngay tức thời di nhẹ lưỡi kiếm miết qua da gáy của người này một chút, từng giọt máu dần xuất hiện qua vết cắt nhỏ trên da của Gojou và rơi trên nhẹ trên thân kiếm.
Vết cắt rất nhỏ chỉ đủ chảy ra mười giọt máu rồi bắt đầu ngưng kết lại, miệng vết thương nhỏ sau gáy của Gojou vẫn còn tồn tại cho đến khi thanh niên mặt vô cảm lấy ra một lọ thủy tinh nhỏ, lấy đi mấy giọt huyết của cậu.
[Tính thử cho là để lấy mẫu xét nghiệm nhưng lại quan sát xem ta vết thương có hồi phục hay không? cáo già đấy] Gojou hiểu được ngay mục đích của hai người này, cậu điều động các tế bào ngừng liên kết lại với nhau, để tránh đi khả năng tự hồi phục xảy ra, làm cho đối phương không đạt được điều muốn thấy nhất.
" Tôi cần chúng ta đưa hắn về trụ sở ngay bây giờ, Urie-San, xin anh hãy nghe tôi " Arima nghiêm túc liếc qua phía Hirako thấy không có phản ứng gì, biết là đã không đạt được mục đích, nên anh quyết định sẽ đưa tên này đi qua cổng quét RC là được, nếu có gì sai sót thì xin lỗi và cho đối phương một hạng nhỏ trong trụ sở là được, còn nếu mà ngược lại...thì chắc chắn phải trừ khử tránh hậu hoạn sau này.
Mikito Urie đôi mày chau lại khi nghe được yêu cầu từ phía cấp dưới của mình, anh thở dài mà ngưng trọng nói " Tùy cậu đi, nếu xảy ra chuyện gì thì chắc là tôi không đảm nổi trách nhiệm rồi, Arima-Kun, Hirako-Kun ", nói đúng mà ra thì thanh niên tóc xanh kia lại không phải hoàn toàn là cấp dưới của anh, có quyền được nhận lệnh từ phía ban chủ tịch tổng bộ CCG và anh chỉ có thể quản lý người này trong một phạm vi nhất định chứ không kiểm soát hoàn toàn.
" Fumetsu Gojou sao, sức mạnh S? thật là kì tích đấy chàng trai ạ, nếu còn quay lại thì hãy gia nhập vào đội hai của ta nhé " Matsuri nở ra một nụ cười chào mời, anh nhìn thẳng về hướng Gojou mà nói, nhưng... đáp lại chỉ là một ánh mắt xem thường nhìn lại phía mình.
[Hả..., không xem lời nói của ta để vào tai sao? khá lắm tiểu tử " Matsuri không có thể hiện sự tức giận ra bên ngoài, ngược lại còn cảm thấy thanh niên này rất thú vị khiến anh càng muốn phải có người này ở trong đội, sự máu lạnh thoáng qua trong ánh mắt đó anh có thể bắt được, sát khí nồng nặc đó anh cũng cảm nhận được phát ra một chút, rồi tức khắc thu liễm lại ngay sau đó.
Gojou nét mặt hờ hững như không nghe thấy những lời vừa rồi một dạng, khóe miệng khẽ nhếch lên độ cong tà mị mà bình tĩnh nói " Muốn đưa tôi về trụ sở thì làm ơn nhanh lên đi, vì còn rất nhiều việc tôi phải làm trong ngày hôm nay đấy ", cậu thật sự muốn thách thức những kẻ này, không phải xuất phát tự sự phẫn nộ mà sinh ra ngu ngốc, mà vẫn là sự tự tin vào khả năng vượt hiểm của mình, muốn đọ xem ai kiên nhẫn hơn? muốn đấu trí lực?
Ta sẽ bồi đến cùng.....................
(Chân thành cảm tạ đến các bạn Ohma zio, kiet nguyen, Nỗ lực cố gắng và Blukotori đã ủng hộ mình, mình mong rằng chúng ta có thể đồng hành đến hai năm sau =)))
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!