Chương 32: Thiếu nữ ôm hận
" Để ta kết thúc nỗi đau của ngươi đi thôi... " Bình thản âm thanh tuy không quá lớn, nhưng lại có một sức ép khủng khiếp, mang sát cơ đến đáng sợ khiến cho con quái vật phải run lên một hồi, như cảm nhận được sự đe dọa đang dần tiếp cận đến sinh mạng của bản thân.
[Tái tạo lại đi nào... ta cần tái tạo lại phần thân để chạy thoát ra khỏi hắn bằng mọi cách]
[Có thể bỏ lại Kakuja để chạy thoát sao?]
[Không thể! Như vậy càng quá nguy hiểm, ta cần phải có bàn đạp để thoát thân!]
Eto đang cắn chặt hàm răng chảy ra hai dòng lệ khóe mi, nàng liên tục thúc giục quá trình tái tạo lại của thân xác to lớn bên ngoài, trong suy nghĩ của nàng hiện tại luôn cố gắng tìm kiếm mọi cách để có thể chạy khỏi nơi đây.
[Noroi-San, ta còn chưa báo thù được cho chú ấy... tuyệt đối không thể chết!]
" Graaaaaaahhhhhhhh! " Tiếng gầm chói tai vang vọng lại giữa hai lối đi, căn hầm vậy mà chịu một ít chấn động nhỏ của tiếng kêu ác mộng như vừa rồi.
" Vù vù " Con quái vật giờ đây đã khôi phục hoàn toàn như lúc ban đầu, nó đang cố gắng chạy thoát đi khỏi tầm mắt của tử thần hắc phục như ác ma kia.
Eto đang liên tục ra sức điều khiển lấy thân xác to lớn mà nhanh nhẹn rời đi, ngoái đầu lại nhìn thì không gặp được thân ảnh đen tuyền kia đâu, nàng thở phào một hơi nhẹ nhõm.
" Phù... may mà mình nhanh trí tấn công cô ta bằng Ukaku, không thì tên kia đã chẳng để cho ta chạy thoát đi "
Eto tin chắc rằng nếu bản thân mình không nhanh mà đưa ra hành động quyết đoán và bất ngờ như ban nãy, thì có lẽ đã bị tóm gọn trong lòng bàn tay của đối phương rồi đi.
Hên là ả phụ nữ kia cực có giá trị với hắn, cho nên mới ngay lập tức bỏ đi ý định truy sát nàng, mà quay lại đảm bảo lấy tính mạng của ả ta.
" Ngươi... ta nhất định sẽ không bỏ qua mối thù ngày hôm nay! " Đôi môi nhỏ khẽ nghiến răng, khuôn mặt xinh đẹp làm ra bộ dáng hung ác nhưng lại không khiến cho nàng trở nên xấu đi, ngược lại là càng thể hiện ra nét nghịch ngợm mà lưu manh của Eto..........
[!] Gojou tỏ ra khá là bất ngờ với hành vi của đối phương, cậu không có do dự mà lập tức xoay người lại, lấy một tốc độ cực nhanh, phi thẳng về phía người phụ nữ đang nấp sau khe vách tường đã bị nứt vỡ.
" Vụt vụt ~~ " một đoàn tinh thể đỏ như máu mang số lượng cực lớn phóng về phía vị trí của Kasuka.
[Mình không thể nào mà di chuyển được với vết thương nặng như vậy, đau quá...]
" Ưuuummm... " Hai bàn tay nhỏ của người phụ nữ liên tục run rẩy, cố chống đỡ lấy cơ thể đã suy yếu mà đứng lên.
Trong tầm mắt của Kasuka bỗng hiện lên vô số những mũi mảnh vỡ tinh thể đang bay đến, sắc mặt của cô liền lộ ra vẻ trắng bệch không một tí máu, có chút chần chừ mà ngoảnh đầu tránh đi, như đã an bài lấy số phận không thể thay đổi của bản thân mình.
[Như vậy là... mình vẫn không thể sống mà gặp lại họ lần cuối sao? Ông trời thật bất công...] Cảm xúc bi ai thoáng hiện qua mà rõ ràng, nước mắt lần này khẽ rơi ra trên khóe mi nàng, như đang khóc thương cho một sinh mạng bị phũ phàng.
" Vù vù " Bất chợt một âm thanh đột ngột réo lên, cùng với làn gió nhẹ thổi qua da mặt của Kasuka, khiến cho nàng không kịp trở mình mà run rẩy đến kịch liệt, tưởng chừng như chính bản thân đã trút đi hơi thở cuối cùng.
" Đừng khóc nữa, nó làm ta rất khó chịu! " Một giọng nói gay gắt vang lên bên tai Kasuka, nỗi u sầu trong tâm trí cũng theo đấy mà bị đánh tan đến vô dạng, khiến cho nàng nhẹ giật mình, khẽ liếc sang chiếc mặt nạ đang chăm chú nhìn về phía trước, lạnh lùng mà bỏ qua ánh mắt của nàng.
[Hắc Quỷ! Hắn vậy mà... quay lại cứu ta?]
Kasuka kinh ngạc với ánh mắt rung động, cảm nhận được đôi tay thô to và rắn chắc của đối phương, cái thì đỡ ở phần lưng nhỏ rất vừa vặn, cái còn lại thì nâng nhẹ lấy đôi chân thon dài của cô, biểu tình trên nét mặt nhanh chóng cứng đờ mà tránh đi nhìn về hướng khác, lộ ra một chút hồng hào ở hai bên gò má.
Nhận ra được tình thế hiện tại mà bản thân đang nằm trong đó, phải dựa dẫm vào đối phương để có thể rời khỏi nơi này một cách an toàn, cô không có tỏ ra sự khó chịu mà khiến hắn phật lòng, thay vào đó là làm ra vẻ mặt đầy nghi hoặc nhìn thẳng vào đôi mắt sắc bén của Hắc Quỷ, lộ ra sự bình tĩnh mà dò hỏi.
" Tại sao? Mục đích của anh là gì khi cứu tôi khỏi con quái vật đó? "
"... " Đáp lại cô là ánh mắt lạnh lùng như hàn băng chậm rãi nhìn xuống.
[Mình nói cái gì không phải ư? Mong là không làm hắn nổi giận đi ;-;]
Cô có hơi lo lắng về tính cách lãnh huyết của cái tên này a, tuy nhìn hắn rất ít nói như trong trận đấu vừa rồi, nhưng lại mang theo sự quyết đoán trong từng cử chỉ hành động, đòn tấn công luôn thể hiện sự tàn nhẫn và sát phạt không một chút lưu tình đối với kẻ địch.
Nhìn thảm trạng của con quái vật khổng lồ kia là đã quá đủ hiểu, bị đâm xuyên, đập nát và suýt bị phân thành hai bởi một nhát chí mạng từ hắn mà ra.
" Đừng hiểu lầm, ta chợt cảm thấy khá là thích thú với một món ăn ngon như ngươi mà thôi " Âm thanh lạnh lùng mang theo vẻ ma mị vang lên bên tai, khiến cho Kasuka giật thót tim vì câu trả lời đột ngột từ đối phương.
Nhíu mày nhìn chăm chú lấy đôi mắt sâu thẳm của Hắc Quỷ, một tia huyết sắc đồng tử lóe lên làm cho cô phải cảm thấy lạnh đến tận sống lưng, trên trán đã lấm tấm từng giọt mồ hôi như đang sắp rơi xuống.
Rất nhanh Kasuka liền cảm thấy không đúng mà tỉnh táo lại, cô lập tức lấy hết can đảm của bản thân đã sẵn có, mặt đối mặt với tên bí ẩn trước mắt như đang muốn chất vấn.
Kasuka nhẹ giọng thốt lên " Nếu đã muốn ăn tôi thì anh đã làm việc này từ lâu rồi? chẳng phải ở bên ngoài đang đứng đợi lấy rất nhiều điều tra viên của CCG hay sao? "
" Anh sẽ không có lợi ích gì khi làm điều đó cả? Và mục đích là gì? khiến anh phải cứu tôi khỏi con quái vật đó! "
" Hay nói đúng hơn... là đưa tôi rời khỏi đây một cách an toàn "........
[Kasuka-Sensei có vẻ như chưa phát hiện thân phận của mình, cứ tiếp tục đánh lừa cô ta vậy]
Gojou thật có chút ngạc nhiên khi gặp người phụ nữ rất bình tĩnh mà không hiện ra vẻ e ngại, đưa ra những dẫn chứng cực kì chi tiết và hợp lý qua từng câu nghi vấn, khiến cậu có chút khó xử lý đến vấn đề nan giải này đâu.
Thôi, cứ tiếp tục mà đóng giả làm kẻ ác đi thôi, đó là cách duy nhất để giảm đi sự nghi ngờ từ người phụ nữ này.
" Ngây thơ... những suy luận đó của ngươi chỉ khiến ta khó chịu đi mà thôi, ta muốn giết ngươi bất cứ lúc nào mà chả được? "
" Thậm chí... là tàn sát hết lũ thanh tra đang đứng bên ngoài kia đợi người đến cứu ngươi đi? "
Gojou liên tục nói ra những lời đe dọa và ghê tởm, khiến cho cô nàng sợ đến xanh cả mặt mà im bặt lại, không dám hé miệng nói một lời nào, hai bàn tay của nàng bấu chặt lẫn hai bên, như đang lo sợ những lời nói phát ra từ miệng tên này đều thành sự thật.
[Vậy là cuối cùng cũng có tác dụng a] Đằng sau chiếc mặt nạ, Gojou âm thầm thở nhẹ ra một hơi, ánh mắt dịu dàng liếc xuống người phụ nữ đang co ro lại trên tay của cậu, có chút tỏ ra đáng thương đối cảm xúc sợ hãi của cô vào ngay lúc này.
Nhưng vì tình thế bắt buộc nên cậu mới phải diễn đến sâu như vậy a, có gì trong tương lai nói một lời xin lỗi với cô là được rồi.
Gojou cũng đoán ra được thân phận này sẽ chẳng bao lâu nữa mà lộ ra trước mắt bao nhiêu người, cậu hiểu ra được cái đạo lý không gì là tồn tại mãi mãi, hay là sở hữu vĩnh viễn.
Thứ gì dù cho có đặc biệt đến đâu, thì cũng chỉ có cái giới hạn của riêng nó đã đặt ra mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!