TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Giờ ra chơi, Ái Nhi cầm một bịch bánh, lon ton xuống chỗ ngồi của cô bạn thân.
Ngọc Ánh vừa làm bài tập vừa hỏi:
- Sáng nay tìm thấy bé Rồng Nhỏ không?
Ái Nhi bóc gói đồ ăn, đầu lắc lia lịa.
- Nó có đi ra ngoài đâu.
À mà...
Cô nhai rộp rộp rồi nói tiếp:
- Long Vũ bảo là bánh của tớ đắng.
Cậu nói rõ xem.
Là do bị cháy thật hay cậu ta cố tình chê?
Chiếc bút bi trên tay Ngọc Ánh ngừng lại.
Cô quay sang nhìn bạn mình, ngạc nhiên hỏi:
- Khoan, Rồng anti-social ăn cái bánh cậu làm á?
Hai bên má Ái Nhi phồng lên, ngập ngụa đồ ăn.
Cô ngọng nghịu trả lời:
- Ừm hứm! Không thì sao biết nó đắng?
- Vậy chắc cậu ta cũng không ghét cậu lắm đâu!
Ngọc Ánh cười tủm tỉm.
Trần Long Vũ lần đầu tiên có hành động lạ như vậy.
Nếu cứ để hai người này tiếp xúc, thế nào cũng sẽ sản sinh ra phản ứng hóa học.
Nghĩ là một chuyện, nhưng Vương Ái Nhi còn hơi trẻ con để hiểu được những thứ cảm xúc phức tạp này.
Nhìn cô bạn ngồi bốc bánh ăn đầy mồm thế kia, Ngọc Ánh lắc nhẹ đầu rồi thở dài.
"Chắc phải lâu lắm đây..."
...----------------...
Tiếng chuông trường báo hiệu tan học đã vang lên được hơn 10 phút.
Hầu hết các học sinh đã ra về, chỉ còn lèo tèo vài bạn trực nhật.
- Ái Nhi, cậu thấp thì đừng bôi bảng! Đi lau bàn đi!
Cô gái nhỏ cũng đã quá quen thuộc với giọng điệu giễu cợt của các bạn đồng trang lứa.
Cô bĩu môi:
- Tớ biết! Không cần phải nhấn mạnh như thế.
Ái Nhi phụng phịu cầm khăn.
Cô loay hoay lau đến khi mọi người đã về hết.
Chỉ còn chiếc bàn duy nhất cuối lớp là của Long Vũ.
Xong nốt cái này là được về rồi.
Trong lúc đang dọn dẹp, cô bé vô tình phát hiện có một quyển sách dày cộm dưới gầm bàn.
"Lịch sử Y học?"
Cô lẩm bẩm.
Tự hỏi kẻ không có nhân tính kia sao lại đọc sách chuyên ngành thế này? Giả nhân giả nghĩa à?
Với một người kĩ tính như Long Vũ, việc để sách lại trường là bất khả thi.
Thật sự là cậu đã quên mang nó về.
Nghĩ đi nghĩ lại.
Ái Nhi mới quyết định "lấy công chuộc tội".
Trao trả đồ dùng tận tay người chủ, chắc chắn cậu ta sẽ cảm động rơi nước mắt.
...----------------...
"Ding-dong"
Cô gái nhỏ sau lưng đeo cặp, hai tay ôm cuốn sách to đùng đứng trước cửa đợi.
Người ra mở cửa là bác quản gia.
Nhìn thấy cô bạn duy nhất mà cậu chủ nhỏ tiếp xúc, bác liền niềm nở:
- Chào cháu! Cậu chủ đang đi mua ít đồ.
Cháu có thể vào trong đợi cậu ấy về.
Bạn đang đọc bộ truyện Bên Ngoài Lạnh Lùng Bên Trong Nghiện Mèo tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bên Ngoài Lạnh Lùng Bên Trong Nghiện Mèo, truyện Bên Ngoài Lạnh Lùng Bên Trong Nghiện Mèo , đọc truyện Bên Ngoài Lạnh Lùng Bên Trong Nghiện Mèo full , Bên Ngoài Lạnh Lùng Bên Trong Nghiện Mèo full , Bên Ngoài Lạnh Lùng Bên Trong Nghiện Mèo chương mới