TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.
Nam Trúc Hải ở tây nam Đại Yến, biệt viện Hoàng gia tính đến nay đã có hơn hai trăm năm tuổi thọ.
Trước ngày rời khỏi Hoàng thành, Nhạc Sở Nhân từng gửi một phong thư cho Bùi Tập Dạ, nói rõ việc hắn chăm sóc Phong Niên Phi cũng đã lâu rồi, tốt nhất là nội trong ngày hôm nay nên đưa bé về Đại Yến với cha mẹ.
Bùi Tập Dạ có nghe lời không nàng không biết, thế nhưng Nhạc Sở Nhân đoán tên này chắc chắn chín phần không thèm đế ý đến. Với cái tính tình tùy ý của Bùi Tập Dạ, làm sao có thể nghe lời nàng.
Đi tới Nhánh Nam, trên đường rất thong thả, tựa như một đoàn người đi du sơn ngoạn thủy, đi mệt rồi lại dừng lại một nơi chơi vài ngày. Đây là một chuyến hành trình mới mẻ đối với Nhạc Sở Nhân, lại tương đối hiếu kỳ.
Trương Khác và Đinh Đương là tân hôn, hai người dính nhau như keo kéo không ra, một chiêu kích sát nhân khẩu còn độc thân trong đoàn.
Đã gần tới nơi rồi, non nước sông núi ngày càng nhiều. Bên này không bị quấy nhiễu bởi chiến tranh, mười phần yên ả tường hòa. (MTLTH.dđlqđ)
Đoàn người còn chưa tới Trúc Hải, rừng trúc ven đường cũng rất tươi tốt. Dân chúng nơi này sẽ không tùy tiện đi sâu vào trong rừng trúc, bởi vì tất cả mọi người đều biết trong đây có biệt viện Hoàng Gia. Nếu như vẫn cố tính đi vào, sẽ bị coi như đạo chích thích khách mà trực tiếp giết chết, quan phủ nơi đây sẽ không chịu trách nhiệm, dù có chết cũng không được chết minh bạch.
Vì lý do này mà dọc đường đi không nhìn thấy người nào cả, bao phủ cả tầm mắt là trúc xanh bừng bừng sức sống, trong không khí tựa hồ cũng có mùi trúc, hương vị rất dễ chịu.
“Thế nào, cảnh sắc hợp lòng nàng chứ?” Cửa sổ mở rộng, có thể nhìn rõ ràng cảnh sắc bên ngoài.
Người bên người chậm rãi nhắm mắt, một bộ dáng hết sức hưởng thụ, thoạt nhìn rất thích nơi này.
“Thích, rất thích. Có chút giống với nơi ta sống trước kia, khí hậu cũng rất giống.” Tóm lại một câu, nàng thực vừa lòng.
Môi mỏng khẽ câu, khuôn mặt tuấn tú nhiễm ý cười: “Nàng thích là tốt rồi, ta chỉ sợ nàng không thích nơi này.”
“Không có gì là không thích, chỉ cần có chàng ở bên cạnh, ở đâu cũng tốt.” Nhạc Sở Nhân nhìn hắn, cười tủm tỉm.
“Lời này ta thích nghe, nói lại lần nữa xem.” Đưa tay lên xoa đầu nàng, Phong Duyên Thương bộ dạng còn muốn nghe nữa.
“Chỉ cần có chàng bên cạnh, ở đâu cũng tốt.” Nàng như ý nguyện nói lại cho hắn nghe, người nào đó còn cười rất vui vẻ.
Ngả mình dựa vào trong lòng hắn, Nhạc Sở Nhân không nháy mắt nhìn ra bên ngoài: “Biệt viện ở đâu?”
“Ta chưa từng tới nơi này, thế nhưng ta đoán hẳn là đi qua ngọn núi này sẽ đến.” Hắn chậm rãi gật đầu, nói ra suy nghĩ của bản thân.
“Đoán sao? Được rồi, tạm thời tin chàng.” Hắn đoán thì kệ hắn, dù sao đây cũng phải là vấn đề quan trọng.
Đoàn xe chạy sâu vào trong rừng trúc, đường này rõ ràng là chuyên môn cho xe chạy qua. Trên mặt đất không có lấy một ngọn cỏ, dù vẫn còn chút đá nhỏ nhưng không phải chuyện gì lớn.
Phía sau xe ngựa truyền ra tiếng cười của Đinh Đương, Nhạc Sở Nhân nhịn không được cười khẽ, Phong Duyên Thương ngồi bên cạnh khuôn mặt nhìn qua có chút phiền chán.
Bạn đang đọc bộ truyện Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi tại truyen35.shop
Tập tin gởi kèm:
|
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi, truyện Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi , đọc truyện Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi full , Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi full , Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi chương mới