Tháng 9 đầu thu, có sự chênh lệch rất lớn giữa nhiệt độ ngày và đêm.
Buổi sáng thì nóng bức khó chịu, đến buổi tối nhất là khuya muộn sẽ có
gió lạnh ùa về. Rạng sáng 2 giờ, Cổ Phúc Nhã được Đạt ca dìu ra khỏi
STARRY, lên một chiếc rồi nghênh ngang rời đi. Đạt ca thì ung dung bước
đến chiếc xe đang đậu bên cạnh quán bar, chậm rãi lái đi. Cổ Phúc Nhã không về nơi ở của mình mà đến chỗ hai người phụ nữ mang thai đã
gần đủ tháng, có lẽ muốn kiểm tra một chút để an tâm. Trong số hai
người, có một người vì tâm trạng bất ổn nên mấy ngày nay vẫn bị nhốt
trong phòng. Hôm trước, Cổ Phúc Nhã cho người tới thay ổ khóa. Ngược
lại, cửa sổ và sân thượng không bị khóa kín, có lẽ nghĩ người phụ nữ kia không dám mạo hiểm vác một cái bụng bầu như vậy chạy trốn. Tuy
nhiên, chỉ nửa tiếng trước khi Cổ Phúc Nhã đến, thai phụ kia đã trèo từ
sân thượng sang ban công nhà hàng xóm, sau đó bỏ chạy ra đường trong
tiếng la hét của những người xung quanh. Khoảnh khắc đột nhiên thấy đối
tượng theo dõi xuất hiện trong tầm mắt, Vương Nhất Bác vô cùng sửng sốt. Nhưng ngay sau đó, người phụ nữ kia đã ngất xỉu. Vương Nhất Bác vội rời khỏi chỗ ẩn nấp, bế người lên đưa đi bệnh viện, hơn nữa còn theo bản
năng đưa đến bệnh viện số 3. Vương Nhất Bác trên đường đi đã báo
cáo tình huống phát sinh đột xuất về cho đội. Đội trưởng lập tức hạ lệnh âm thầm tiến hành thu lưới, yêu cầu Vương Nhất Bác bằng bất cứ giá nào
cũng phải bảo vệ được người phụ nữ này, đưa cô ta về đội, chờ đợi việc
điều tra tiến vào giai đoạn cuối. Vì vậy, không thể tránh khỏi cảnh
tượng phòng cấp cứu xuất hiện trước mắt bác sĩ Tiêu khi nãy. Bác
sĩ Tiêu ngơ ngác rời khỏi phòng làm việc, đi về hướng phòng cấp cứu đang nhốn nháo. Người con trai ban nãy đi cùng thai phụ đúng là Vương Nhất
Bác. Nhưng bác sĩ Tiêu càng muốn làm rõ, đây là liên quan đến công việc, hay là một mối quan hệ riêng tư nào đó mà anh không biết. Anh đi thẳng
đến cửa phòng cấp cứu, nhìn thấy bên trong các y bác sĩ đang bận rộn
chạy qua chạy lại, thai phụ mất sức nằm trên giường bệnh, cùng Vương
Nhất Bác đang đứng bên cạnh nhìn chăm chú người phụ nữ. Tiêu Chiến bất
giác đưa tay nắm chặt khung cửa, có nên đi vào không? Chính tại lúc này, Vương Nhất Bác đưa mắt nhìn về phía Tiêu Chiến, chỉ vài giây ngắn ngủi, khuôn mặt vô cảm đến cả khẩu hình miệng cũng không có. Ánh mắt kia kiên định quyết đoán, ẩn chứa một ngọn lửa đang bùng cháy.
"Lập tức tiến hành phẫu thuật. Người nhà của bệnh nhân đâu? Người nhà bệnh nhân đâu rồi?" Bác sĩ trong phòng cấp cứu một bên bận rộn quan sát tình huống, một bên hỏi Vương Nhất Bác. "Anh là chồng cô ấy phải không? Kí tên vào giấy đồng ý phẫu thuật!" Vụ án đang điều tra, cả nghi phạm và nhân chứng đều phải được bảo vệ và giữ bí mật.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!