Chạng vạng tối, trên bờ biển vẫn còn bốc lên cái nóng sót lại của mặt trời sau một ngày nướng cháy bãi cát. Gió biển mang theo vị mặn của muối thổi qua những đôi nam nữ đang ngồi dưới chòi nghỉ mát. Trong số bạn học cấp ba của Vương Nhất Bác, ngoại trừ những cô gái do bạn trai của mình dẫn đến, cũng chỉ có hai bạn học này là nữ. Nhìn qua đều là dạng tính cách mạnh mẽ nên trực tiếp hỏi thẳng vào vấn đề, không hề quanh co. "Cũng là quá trình làm quen bình thường như bao người thôi." Tiêu Chiến cười đáp, quả nhiên hóng chuyện ăn dưa là bản tính của con người. "Lớp tụi em lúc trước có rất nhiều bạn nữ thích cậu ấy, nhưng chẳng ai dám tỏ tình cả." "Không dám?" "Đúng vậy, mặc dù rất hài hước, nhưng khi không nói chuyện lại tỏa ra khí chất cự tuyệt người khác ngàn dặm." Tiêu Chiến không nhịn được phì cười. Thật kì lạ, vì sao mình lại không hề cảm thấy Vương Nhất Bác lạnh lùng như vậy?
"Tôi cảm thấy vẫn ổn mà. Lần đầu tiên gặp, tôi còn nhắc em ấy đừng chơi điện thoại nữa đấy." "Anh dâu đúng là anh dâu, cũng chỉ có anh mới dám làm thế." Từ lúc bắt đầu, anh chưa từng cảm thấy Vương Nhất Bác thể hiện thái độ người sống chớ đến gần, có lẽ do anh bị vẻ ngoài của hắn mê hoặc nên cũng chẳng thèm quan tâm liệu có bị người này từ chối hay không. Huống chi, vốn dĩ rất ít người có thể từ chối anh. Anh chỉ sợ bản thân không thể từ chối người khác. Khi ba người trò chuyện cười đùa vui vẻ, mặt trời đã lặn xuống biển. Các bạn học khác cũng dần dần tham gia vào câu chuyện, vẫn ngồi trong chòi nướng đồ ăn. Nhờ vậy, Tiêu Chiến biết thêm được khá nhiều câu chuyện về thời đi học của Vương Nhất Bác. Bạn học mập mạp Triệu Văn đặc biệt nhiệt tình lôi kéo bạn Hải Đào bên cạnh chen vào vòng tròn, cao giọng hét lên: "Anh dâu, em nói anh nghe, anh Bác là người duy nhất không bị giáo viên bắt khi ngủ trong lớp!" "Đúng đúng đúng! Nhất là môn vật lý của lão Lưu, ai ngủ gật đều sẽ chết!"
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!