TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Chuyển ngữ: Sunny (Cherriess chấm muối)
Biên tập: Xiaoxin (Cherries chấm muối)
Sự việc xảy ra ở bữa tiệc năm mới đã gây chấn động rất lớn.
Hạ Tử Lộ cầm đầu và toàn bộ đám chị đại đều bị đưa đến cơ quan công an lập án điều tra.
Thật là trùng hợp, hai tuần trước Hạ Tử Lộ vừa đến tuổi trưởng thành, đã là người có năng lực hành vi dân sự.
Vì vậy, chỉ cần Khương Vũ và những cô gái bị bắt nạt khác kiên trì tố cáo tội ác thì cô ta tuyệt đối không có kết cục tốt đẹp gì.
Ấy vậy, người nhà họ Hạ cứ chạy vạy khắp nơi, vừa dụ dỗ vừa ép buộc với ý muốn những nữ sinh trong trường rút đơn tố cáo Hạ Tử Lộ.
Nhưng làm như vậy thì quả báo cũng sớm đến thôi.
Với tiềm lực và thủ đoạn của Tạ Uyên, nhà họ Hạ gần như rơi vào tình trạng phá sản.
Con người đều phải trả giá rất đắt cho những sai lầm của bản thân.
Sau bữa tiệc tối lần đó, trung học Duật Hi cũng bắt đầu chấn chỉnh nội bộ, trấn áp bạo lực học đường.
Tần Phỉ của bộ phận quản lí văn hóa và giải trí và các giáo viên khác nhắm mắt ngơ trước sự việc bắt nạt cũng bị buộc phải rời khỏi vị trí công tác.
Ngoài ra, làm như vậy cũng khiến trong lý lịch của họ có vết nhơ về tác phong và đạo đức của nhà giáo.
Bầu không khí trong trường học mỗi ngày lại càng trong sạch hơn, thậm chí sự ganh đua so sánh giữa các học sinh với nhau cũng đã ít đi rất nhiều.
Gần đến cuối kì, Cừu Lệ nhất quyết tóm Khương Vũ tới thư viện ôn tập.
Cậu muốn đốc thúc việc học hành của cô.
Khương Vũ cứ tưởng rằng Cừu Lệ chỉ thuận miệng nói cho vui, không ngờ nói đùa lại thành thật.
Trong khoảng thời gian này, cậu nhất quyết không cho cô tới phòng tập múa.
Chỉ cần có thời gian là giám sát cô chặt chẽ trong việc ôn tập bài vở.
Hoàng hôn yên tĩnh, thư viện lặng yên, ánh nắng mùa đông ấm áp chiếu qua khung cửa kính len lỏi vào phòng.
Khương Vũ không tập trung mà gục xuống bàn, trước mặt là quyển bài tập toán đang được mở ra.
Cô lúc thì cầm điện thoại xem video hướng dẫn các động tác múa ba lê, lúc thì dùng bút gõ thành giai điện trên mặt bàn.
Cừu Lệ ở phía đối diện ngẩng đầu nhìn cô.
Tai nghe màu trắng lúc ẩn lúc hiện trong những sợi tóc mềm mại của cô.
Ánh mặt trời như một tấm voan mỏng khẽ đậu trên mặt cô, làn da như được ánh lên.
Cô nhắm mắt lại, hàng mi cong vút, khẽ run run.
Dường như cô đang chìm đắm trong một thế giới khác là “Hồ Thiên Nga” của Tchaikovsky.
Tâm hồn dường như cũng đang nhẹ nhàng nhảy múa theo.
Đẹp đến mức khó tin.
Cũng giống như với cậu, thế giới này thật là hư ảo.
Cừu Lệ không kìm lòng được mà vươn tay, đầu ngón tay chạm đến làn da vô cùng mịn màng của cô.
Khương Vũ mẫn cảm mở mắt ra: “Gì vậy?”
Ngón trỏ của Cừu Lệ khẽ cong lại, gõ nhẹ lên trán cô: “Nghiêm túc một chút.”
Khương Vũ ngoan ngoãn gật đầu: “À.”
Cô cầm bút, bắt đầu nghiêm túc vẽ một đường parabol theo như đề bài yêu cầu lên giấy nháp, vò đầu bứt tai hồi lâu cũng chỉ làm được mấy câu trắc nghiệm.
Cừu Lệ đã sắp làm xong một tờ đề mà Khương Vũ vẫn còn đang bù đầu với đề bài được giao, tóc cũng sắp trụi hết cả rồi.
Cậu dứt khoát kéo quyển bài tập của Khương Vũ lại, kiểm tra một lần, sau đó dùng bút màu đỏ đánh dấu x đằng sau câu trả lời của cô: “Sai rồi, câu này cũng sai rồi, câu này cũng sai nữa, câu đơn giản nhất đề em cũng không làm được.”
Khương Vũ nhìn trên sách bài tập của mình toàn là gạch đỏ, chán nản gục xuống bàn, than thở: “Học tập thật là khó mà.”
Cừu Lệ ngồi xuống bên cạnh cô, cầm tập giấy nháp để trước mặt cô rồi nói: “Để tôi giảng cho em.”
“Anh giảng em cũng không hiểu.” Khương Vũ cau mày, lầu bẩu: “Em không ngờ học tập lại như vậy.
Khó ơi là khó, tốt nhất là em nên làm một diễn viên múa ba lê chuyên nghiệp.
Con người phải làm chuyện mình am hiểu mới thành công được…”
Cừu Lệ vẽ một đường parabol trên giấy, mặt không chút thay đổi nói: “Nếu như em có thể nâng cao được điểm số, thi đậu vào trường đại học danh tiếng.
Vậy thì em có thể trở thành người học giỏi nhất trong số các diễn viên ba lê.”
“Chuyện này… có cái gì hay?” Khương Vũ hỏi
Cừu Lệ suy nghĩ một lúc rồi đáp: “Sẽ rất ngầu.”
Khương Vũ: …
Trong một giờ đồng hồ tiếp theo, Cừu Lệ rất nghiêm túc giải thích từng đề toán cho Khương Vũ.
Giọng nói của cậu không còn lạnh lùng như trước, ngược lại rất dịu dàng, có phần nào đó giống như ánh mặt trời ấm áp trong ngày đông, khiến cho người ta cảm thấy rất thư thái.
Trước kia, Khương Vũ cảm thấy Cừu Lệ là một chàng trai rất nóng tính, chưa nói được hai câu cậu đã tức giận không còn muốn nghe ai nói nữa.
Nhưng vào lúc này, cậu lại rất kiên nhẫn giảng giải cặn kẽ từng bước một cách giải đề toán cho cô.
Hết lần này đến lần khác, không hiểu lại giảng lại một lần.
Chỉ có vài câu hỏi trắc nghiệm mà tốn mất một tiếng đồng hồ, cuối cùng cô cũng hiểu bài.
Vì thế cậu lại đưa cho cô vài câu tự luận.
Khương Vũ cầm bút, nhìn đề bài, mắt chớp chớp, vẻ mặt như nai con ngơ ngác.
“Đề này lúc nãy đã giảng qua rồi, chỉ là thay đổi một giá trị mà thôi!” Dù cậu đã rất kiên nhẫn nhưng cũng không thể chịu nổi: “Giải đề này như thế nào?”
“Đâu chỉ có thay đổi giá trị, rõ ràng trong đề là Tiểu Hồng về đến nhà mất bao nhiêu thời gian, đề này lại hỏi là Tiểu Minh đi đến trường mất bao nhiêu thời gian!”
Khương Vũ nhíu mày: “Nhưng tại sao em phải tính thời gian về nhà lẫn đi học của bọn họ! Chuyện này có liên quan gì đến em cơ chứ?”
Cừu Lệ day day trán, cảm giác toàn bộ thế giới đều đã tan nát rồi.
Cô nàng này, xem ra… không có duyên với việc học hành.
“Được rồi.” Cừu Lệ gập sách bài tập lại, thu lại tờ giấy nháp: “Chỉ cần em vui vẻ là được rồi.”
Khương Vũ cảm thấy rất thất vọng, liếc nhìn cậu, buồn bã nói: “Có phải anh rất thất vọng hay không?”
“Không đâu, tôi sẽ không thất vọng về em.”
“Thế sao vẻ mặt anh lại như thế này.” Khương Vũ cảm thấy cậu đang coi thường bản thân cô: “Đầu óc anh rất thông minh nhưng anh cũng không biết múa ba lê…”
“Em nhạy cảm quá rồi.” Cừu Lệ cười khẽ tựa đầu vào bờ vai mỏng manh của cô: “Tôi không nghĩ rằng em không tốt, chỉ là cảm thấy hơi mệt một chút thôi.”
“Mệt thế nào vậy, cơ thể có chỗ nào khó chịu không?”
“Ừ như bị rút cạn ấy.”
“Cái gì rút cạn?”
“Bị em rút hết rồi.”
“…”
Khương Vũ không buồn để ý đến cậu, cầm bút lên, bắt đầu nghiêm túc tính toán đề cậu vừa giảng qua trên giấy nháp.
Cừu Lệ nhìn hàng lông mày của cô nhíu chặt, dáng vẻ rất nghiêm túc, bèn nói: “Không thích thì thôi, đừng miễn cưỡng, tôi cũng không muốn bạn gái học giỏi của mình vì việc ôn tập mà ảnh hưởng tới việc luyện múa.”
“Không.” Khương Vũ cố chấp nói.
Bạn đang đọc bộ truyện Boss Phản Diện Đợi Tôi Tới Cứu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Boss Phản Diện Đợi Tôi Tới Cứu, truyện Boss Phản Diện Đợi Tôi Tới Cứu , đọc truyện Boss Phản Diện Đợi Tôi Tới Cứu full , Boss Phản Diện Đợi Tôi Tới Cứu full , Boss Phản Diện Đợi Tôi Tới Cứu chương mới