TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Sau khi tan tầm Trần Lăng Tùng về nhà đón Sư Tuyết, đợi một chốc, Sư Tuyết mở ra cửa xe bên ghế phụ. Trần Lăng Tùng nghiêng đầu liếc mắt đánh giá hắn, la lên: “Vị nam sinh này có phải lên nhầm xe rồi hay không?”
Sơ mi trắng đã chọn đêm qua mặc ở trong, vạt áo nhét vào quần, bên ngoài là một cái áo khoác denim màu xanh, cúc áo kim loại để hở không cài, đường vai suôn thẳng*, trên vai trái còn đính hai cúc áo làm trang trí.
Sư Tuyết đang cúi đầu cài dây an toàn, vài sợi tóc rơi xuống trán, khuôn mặt xinh đẹp nhìn không sót gì, sườn mặt thon gầy mang đến một loại cảm giác sắc bén, gạt hết nét nữ khí, Trần Lăng Tùng phát hiện chóp mũi Sư Tuyết hơi nhếch, cậu cảm thấy chi tiết nhỏ này vô cùng đáng yêu, không khỏi cười trộm một cái.
(*肩线流畅 vai tuyến lưu sướng. Mấy nàng có từ nào thay thế đc k, edit mấy truyện rồi mà chả biết dùng từ nào ;D)
Bình thường ở nhà, Sư Tuyết ăn mặc vô cùng tùy ý, một bộ mặc ba ngày đều là chuyện thường xảy ra, mang theo cái đầu bù xù cằm lởm chởm xào rau ở phòng bếp, mỗi lần Trần Lăng Tùng nhìn thấy đều có cảm giác của người vợ tào khang*.
(*糟糠之妻: Người vợ ăn cám và bã rượu với mình; người vợ lấy mình từ lúc nghèo hèn.)
Lông trên người* Sư Tuyết không nhiều, cách một tuần cạo một lần. Nói đến buồn cười, Trần Lăng Tùng lần đầu tiên đụng phải Sư Tuyết cạo râu, là cuối tuần vừa tỉnh ngủ, cậu vào phòng tắm tính toán rải nước, Sư Tuyết đưa lưng về phía cậu đứng trước gương, nghiêng người về phía trước, mặt dán kính rất gần.
(*体毛 thể mao: lông mọc trên cơ thể).
“Làm gì vậy?”
Sư Tuyết xoay người lại, cằm đầy bọt màu trắng, Trần Lăng Tùng sửng sốt một chút, tiếp theo cười ha hả: “Thì ra cậu cũng cạo râu.”
Kỳ thật lời này của cậu nói đến thật không có đạo lý, nhưng Sư Tuyết trong lòng cậu chính là không ăn khói lửa*, trước giờ cậu không nghĩ tới Sư Tuyết cũng phải cạo râu. Cậu cười lắc đầu, đi vào gian trong của phòng tắm, cửa kính mờ tùy tiện mở rộng, nắm chim bắt đầu rải nước.
(*不食烟火 bất thực yên hỏa: không dính khói lửa phàm tục.)
Khi đó Trần Lăng Tùng chu miệng huýt sáo một cách vui vẻ, tiếng nước xôn xao hòa với tiếng rè rè phát ra từ dao cạo râu trong tay Sư Tuyết, sau vài giây, không khỏi cúi đầu lộ ra một nụ cười.
Xong xuôi đi qua rửa tay, Trần Lăng Tùng đẩy Sư Tuyết, đặt tay dưới vòi nước, dòng nước tự động chảy xuống.
Sư Tuyết nhìn chằm chằm Trần Lăng Tùng, cuối cùng Trần Lăng Tùng không giữ được biểu tình, bật cười, ngón trỏ Sư Tuyết quẹt qua bọt biển trên mặt, nhanh chóng bôi lên chóp mũi Trần Lăng Tùng, đại thù phải báo, tiếng rè rè lại vang lên lần nữa, phục vụ Sư Tuyết một cách tận tụy, trần lăng cười mắng một câu: “Đệch.”
Đó là một buổi sáng tầm thường lại bình thường, Trần Lăng Tùng lại nhận được thỏa mãn to lớn từ trong đó.
Sư Tuyết lần này vừa thấy chính là đã được trang điểm tỉ mỉ, toàn bộ từ dầu đến chân, đều rực rỡ hẳn lên, người vợ tào khang lắc mình hóa thành nam sinh viên, nói là học sinh cấp ba cũng không quá đáng.
Trần Lăng Tùng thình lình bị kinh diễm một chút, nhịn không được lên tiếng trêu chọc, Sư Tuyết cũng nghiêng đầu đánh giá cậu, Trần Lăng Tùng nắm chặt vô lăng, vô thức thẳng người, nhưng Sư Tuyết không nói một câu, yên lặng xoay đầu về.
Thẳng đến khi Trần Lăng Tùng lái xe ra khỏi tầng hầm ngầm, Sư Tuyết vẫn không nói chuyện.
Trần Lăng Tùng không nhịn được, nắm chặt tay phải đấm nhẹ vào vô lăng một cái, hấp dẫn sự chú ý của Sư Tuyết: “Anh bạn, cậu thật không lễ phép.”
“Có ý gì?” Sư Tuyết nhìn ra ngoài cửa sổ, suy tư: “Cậu là muốn nghe cảm ơn sao?”
“Tớ không có ý này, chính là, ý tớ là…” Trần Lăng Tùng ý thức được mình thật sự ấu trĩ, có chút nói không nên lời, vào lúc cậu đang xoắn xuýt, bên tai vang lên tiếng bật cười, khóe mắt trông thấy khóe miệng cong cong của Sư Tuyết, lúc này đã hiểu ra: “Được lắm, cậu trêu chọc tớ!”
“Không có, tớ thật sự không rõ ý tứ của cậu.” Sư Tuyết cười nói.
Trần Lăng Tùng ngậm miệng không nói, xe chạy một lúc, tới một ngã tư, đúng lúc gặp phải đèn đỏ, xe chậm rãi ngừng lại.
Lúc này Sư Tuyết đẩy đẩy cánh tay Trần Lăng Tùng, “Được rồi, đừng nóng.”
Trần Lăng Tùng làm như không nghe thấy, Sư Tuyết lại nói: “Được rồi được rồi, vừa rồi là tớ trêu chọc cậu, nhưng không phải hôm nay cậu đi làm tớ đã khen cậu rồi sao.”
Trần Lăng Tùng dùng trầm mặc tỏ vẻ không phối hợp cùng với muốn nghe lại lần nữa, Sư Tuyết cười nói: “Như vậy đi, tớ thuật lại tình cảnh lúc ấy cho cậu: Sư Tuyết gọi Trần Lăng Tùng ăn sáng, phát hiện người đã ngồi chờ ở trước bàn, nắm cà vạt kẻ sọc xanh trắng tạo dáng pose, mắt còn nhìn về bên phía Sư Tuyết, Sư Tuyết nhìn qua cậu liền chăm chú nhìn cà vạt, Sư Tuyết tiếp thu được ý tứ của cậu, nói cà vạt cậu thật đẹp mua ở đâu vậy, Trần Lăng Tùng nói chỉ có cà vạt đẹp sao, Sư Tuyết nói giáo thảo* đừng lãng* còn không ăn sáng sẽ không đuổi kịp lớp tự học, Trần Lăng Tùng...”
(*校草: là từ ngữ của học sinh Đài Loan chuyên dùng để chỉ nam sinh đẹp trai nhất trong trường.)
(**骚 tao.)
Hắn còn chưa nói xong, Trần Lăng Tùng đã bật cười, “Làm ơn, tớ có gà tiểu học* như vậy sao.” Sư Tuyết cười theo cậu, “Đèn xanh sáng rồi, đi thôi, đến muộn lớp phó kỷ luật phải trừ điểm, lớp trưởng nhất định sẽ bắt chúng ta viết bản kiểm điểm.”
(*小学鸡 tiểu học kê: những người có hành vi cùng tư tưởng ấu trĩ, tâm trí k thành thục, hoặc thường xuyên gây chuyện thị phi.)
“Vậy nghe cậu,” Trần Lăng Tùng ấn xuống còi xe một cái: “Xuất phát!”
Bạn đang đọc bộ truyện Bức Thư Tình Vô Danh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bức Thư Tình Vô Danh, truyện Bức Thư Tình Vô Danh , đọc truyện Bức Thư Tình Vô Danh full , Bức Thư Tình Vô Danh full , Bức Thư Tình Vô Danh chương mới