TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Trần Lăng Tùng mở vòi sen, bọt nước lành lạnh xối xuống, sau khi làm ướt tóc, bóp bình đổ ra lượng dầu gội vừa phải, thật mau trên đầu nổi lên bong bóng, lúc này bên ngoài phòng tắm vang lên mấy tiếng gõ cửa, Sư Tuyết hỏi: “Tớ có thể vào không?”
Hắn nói đơn giản giống như đi vào phòng khách, Trần Lăng Tùng cười lạnh: “Cậu nói thử xem?” Nhưng theo tiếng vặn, cửa tự nhiên mở rộng vào bên trong, người khởi xưởng cũng hoàn toàn sững sờ, nói: “Tớ chì tùy tiện thử một chút, nó liền mở.
Sao cậu không khóa trái?”
Quả thật là cách nói đảo lộn phải trái*, Trần Lăng Tùng cúi đầu xả bọt, miệng không quên phân bua: “Đây là nhà tớ, tớ tắm trong nhà tớ còn khóa cửa làm gì?”
(*倒打一耙 đảo đả nhất bả: k chỉ phản đối chỉ trích của đối phương, còn chỉ trích ngược lại đối phương.)
Bọt hút đủ nước hóa thành chất lỏng màu trắng, chảy xuôi theo lông mày đuôi mắt, khóe môi lại chảy thẳng đến cằm của Trần Lăng Tùng, cậu nhất thời không mở được mắt, mắt nhắm mày nhíu, chỉ nhìn mặt là có chút buồn cười, nhưng dòng nước trắng ngà lướt qua lồng ngực cường tráng, còn chưa biết đủ mà nghiên cứu về phía chỗ sâu hơn, ý tứ tình sắc không thể nói là không nồng đậm.
Yết hầu Sư Tuyết cảm thấy một trận khô khốc không dằn xuống được, tầm mắt hắn rời khỏi thân thể lõa lồ của Trần Lăng Tùng, dừng trên gạch men sứ trắng tinh phủ đầy hơi nước, sửa đúng cách nói của Trần Lăng Tùng: “Căn nhà này đã không còn là của một mình cậu, đây là căn nhà hai chúng ta cùng nhau thuê chung. Trần Lăng Tùng, cậu phải để ý hình tượng.”
Dòng nước cần cù cuốn đi bọt xà phòng trơn mịn, Trần Lăng Tùng mở to mắt, Sư Tuyết đứng ở cửa, một tay vịn khung cửa, cậu hất hất cằm: “Nhìn cũng không dám nhìn, tớ thấy cậu chỉ là đang làm bộ, đằng sau quay, đừng cản trở tớ tắm rửa.”
Gỡ ra lớp ngụy trang của Sư Tuyết, Trần Lăng Tùng cảm thấy mình cũng không cần để ý hình tượng, cậu vốn dĩ cũng không để ý để người trần ở trước đồng tính, lúc trước cảm thấy thẹn thùng, nhiều là bởi vì bản thân Sư Tuyết là một người cực kỳ thẹn thùng, động một chút liền đỏ mặt, ở trước mặt một người như vậy khó tránh khỏi bớt bớt một chút, dù sao phải để lại mặt mũi cho người ngây thơ. Nhưng đối phó lưu manh, dĩ nhiên phải còn không biết xấu hổ hơn cả lưu manh, mới có cơ hội lấy được phần thắng.
Trần Lăng Tùng giống như thấy được phương pháp một chiêu liền thắng, không khỏi đắc ý ngâm nga một bài hát, Sư Tuyết lại nhìn về phía cậu, Trần Lăng Tùng để ý thấy ánh mắt của hắn, xoay mặt qua, cười khiêu khích với hắn, nâng một cánh tay lên làm động tác khoe cơ bắp.
Ngu ngốc. Sư Tuyết bật cười, “Đầu tiên, tớ là có quyền đứng ở trong phòng tắm của chúng ta, cậu phải tôn trọng quyền lợi của tớ, không thể tùy tiện đuổi tớ đi.”
Không nghe được, không nghe được…
Trần Lăng Tùng thuyết phục mình, hiện tại cậu là người tai không thể nghe, giống mấy lời nói nhảm bẻ cong chân tướng thế nào, cậu không nghe vào một chữ! Không tức giận, cậu không nghe thấy gì, cho nên tuyệt đối không hề giận.
“Tiếp theo, thói quen giả bộ, bỗng chốc còn chưa kịp phản ứng.”
Cậu nha cũng biết cậu giả bộ sao.
“Trần Lăng Tùng, cậu đi sở thú chưa?” Sư Tuyết lầm bầm, “Chưa từng đi cũng nên biết, động vật hơi chút nguy hiểm đều bị nhốt trong lồng sắt, cho dù không nguy hiểm, cũng luôn cách một tầng kính hoặc lan can, lúc bọn chúng bị nhốt, luôn biểu hiện ra một bộ dạng đáng thương vô hại.”
…. Đừng tùy tiện áp đặt suy nghĩ của mình vào trên người các động vật nhỏ đáng yêu được không?
Sư Tuyết động, hắn đá rơi dép nhựa trên chân xuống, bàn chân trần trụi dẫm lên sàn gạch một cách nhẹ nhàng, “Một khi bọn chúng lấy được tự do, ở trong hoàn cảnh hoang dã, liền có thể lộ ra nanh vuốt sắc nhọn của bọn chúng một cách không kiêng nể gì, vì sinh tồn…” Bọt nước trút xuống, có bọt nước đã bắn đến trên người Sư Tuyết, hắn thầm thì tới gần Trần Lăng Tùng, mà Trần Lăng Tùng đang đối diện bức tường không hề có cảm giác gì, miệng lại nhanh chóng lầm bầm gì đó, thẳng đến khi Sư Tuyết đứng ở đằng sau cậu nói: “Mà vì ánh trăng của tớ.”
Cùng lúc đó, lòng bàn tay hắn đặt lên trên vai Trần Lăng Tùng, Trần Lăng Tùng trong nháy mắt, nổi da gà đầy khắp người, cậu kiềm chế mình không nhảy đi, dùng sức hất hất vai, “Em gái cậu! Làm tớ sợ muốn chết, lấy tay cậu ra khỏi người tớ!”
Sư Tuyết chậm rãi cong môi, vuốt ve làn da của cậu đầy lưu luyến, bóng loáng mềm dẻo, ngón tay dời đi liền trở về hình dáng ban đầu, xúc cảm như vậy không cách nào khiến người dễ dàng dứt bỏ.
“Cho nên vừa rồi tớ theo bản năng giả vờ gì nha? Muốn, liền tới lấy. Đạo lý đơn giản như thế, cậu nói có phải không?”
Trần Lăng Tùng trợn trắng mắt, gỡ từng ngón tay của hắn ra, “Được rồi được rồi, cậu nói đúng hết, có thể để tớ tắm xong được không!” Cậu đẩy Sư Tuyết ra ngoài, là mặt hướng về Sư Tuyết, làn da ẩm ướt cùng mái tóc lộn xộn, cái gì cũng ướt dầm dề, trộn lẫn với hơi nước hỗn loạn, mang theo gợi cảm hoang dã ập thẳng vào mặt, vì thế Sư Tuyết vươn cổ, hôn lên khóe miệng cậu, nhịn không được liếm một cái, cuốn đi một vài bọt nước.
Trần Lăng Tùng hiện tại đã quen rồi, chỉ sửng sốt một chút lại lập tức hoàn hồn, ít nhất không bị ấn xuống hôn lưỡi như lúc trước, cậu cũng không nói gì, chỉ muốn đuổi người ra phòng tắm để được tắm một cách trọn vẹn.
Hiện tại hạn cuối của cậu đã thấp như thế rồi sao? Trần Lăng Tùng nghĩ một cách đầy bi ai xen lẫn chút tức giận.
Bỗng nghĩ đến, chờ đã, rõ ràng cậu cũng có ý tưởng không an phận với Sư Tuyết, vì sao cậu vẫn luôn đề phòng giống như Sư Tuyết làm gì đó với cậu vậy.
Càng nghĩ càng cảm thấy hoảng. Trần Lăng Tùng rùng mình một cái, đẩy Sư Tuyết ra khỏi phòng tắm nhanh hơn, dừng dừng dừng, cánh cửa thế giới mới sắp sửa đóng lại! Cậu chỉ là vì hai người chưa xác nhận quan hệ, mới bó tay bó chân, chỉ có thể thuyết minh cậu là quân tử, không giống Sư Tuyết một bộ mặt không biết xấu hổ, chỉ biết hôn hôn hôn.
Sư Tuyết được giải khát một chút vô cùng phối hợp, mặc kệ Trần Lăng Tùng đẩy hắn ra ngoài cửa, đóng sầm cửa lại, hắn liền dựa vào trên cửa, chống chân vuốt khóe môi, nở nụ cười thật lâu.
Đến sau đổi thành Sư Tuyết vào tắm, tắm hơn nửa tiếng, bình thường hắn chỉ cần cỡ mười phút.
Đồng hồ trên tường biểu hiện đã là hơn mười một giờ, Sư Tuyết đi ra với mái tóc ướt đẫm, khăn lông vòng qua cổ, rũ xuống trước ngực, Trần Lăng Tùng lướt qua hắn, vào phòng tắm chuẩn bị đánh răng ngủ.
Cả ngày hôm nay đặc biệt mệt mỏi, dòng nước cuốn đi mệt mỏi chỉ còn lại buồn ngủ mơ màng. Trần Lăng Tùng đối diện gương ngáp một cái, hít vào một hơi, đột nhiên giật giật mũi, mùi thơm ngát của sữa tắm cùng một mùi vị cổ quái lơ lửng trong không khí, cũng không phải nói rất cổ quái, tanh, tanh, —— Trần Lăng Tùng đột nhiên quay đầu, quả nhiên lúc này lỗ thông gió của phòng tắm đã được người mở ra, Trần Lăng Tùng hét ra ngoài cửa: “Sư Tuyết, cậu vào đây cho tớ!”
Hét xong liền hối hận, cậu gọi người ta làm gì? Người ta thủ dâm liên quan gì đến cậu? Sao lại không liên quan đến cậu! Sớm không xóc muộn không xóc cố tình xóc lúc này! Dùng ruột nghĩ cũng biết là chuyện gì!
Sư Tuyết đứng ở cửa, “Gọi tớ?”
“Vừa rồi cậu mới làm gì!”
“Không có gì nha. Giải quyết vấn đề sinh lý.”
Bạn đang đọc bộ truyện Bức Thư Tình Vô Danh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bức Thư Tình Vô Danh, truyện Bức Thư Tình Vô Danh , đọc truyện Bức Thư Tình Vô Danh full , Bức Thư Tình Vô Danh full , Bức Thư Tình Vô Danh chương mới