TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
" Ngươi lại đây."
Nữ hoàng vẫy tay với Mai.
Mai chậm chạp bước ra, cô gái nhỏ ngước lên nhìn nữ hoàng. Nàng mỉm cười hiền hậu.
" Cám ơn ngươi, có thể nói, ngươi đã cứu sống ta, cả vương quốc này nữa."
Nữ hoàng đưa mắt ra xa, ánh bình minh đang dần ló dạng, mặt trời đang nhô lên cao, đỏ hồng phía chân trời, ánh nắng lan toả khắp nơi. Cây cối xung quanh dường như đâm chồi nảy lộc. Chúng như sống dậy khi bị dẫm nát vì trải qua cuộc chiến tối qua. Tiếng chim hót râm rang, có phần vui vẻ, trên gương mặt của những chiến binh còn sống là nụ cười rạng rỡ.
Họ reo hò, vui vẻ, có lẽ trong một trăm năm qua, đây là ngày vui nhất của họ. Hai chú chuột Xì và Xụp đang nhảy lưng tưng và khoe khoang chiến tích của chúng. Tụi chuột khác đang ăn mừng theo một cách rất riêng.
Xa xa Hoa hồng bừng nở, bao bọc khắp toà lâu đài. Chúng toả ra hương thơm ngát. Đem theo cảm giác dễ chịu và xua tan mệt mỏi cho mọi cư dân sau cuộc chiến khốc liệt đêm qua.
Và trên đỉnh toà chính điện, một bụi hồng xanh nở rộ, xanh rực rỡ.
" Xứ sở ta bất diệt. Hoa hồng xanh là có thật, không phải chỉ là truyền thuyết."
Mọi người trầm trồ và im lặng ngắm nhìn đoá hồng rực rỡ trên cao.
Mai theo bước chân nữ hoàng vào lâu đài, nàng ấy có vẻ hoàn toàn khác trước.
Dịu dàng, xinh đẹp thuần khiết, vẻ đẹp của lòng nhân hậu.
" Ngươi muốn về hay ở lại đây, nếu ở lại đây, ngươi sẽ cùng ta cai trị vương quốc này, nếu ngươi trở về, mãi mãi không thể bước chân vào đây nữa."
Nàng nhìn nó rồi ân cần nói.
" Tôi sẽ về, còn ba mẹ tôi, họ sẽ nhớ tôi nhiều lắm."
Mai khẳng định chắc nịch, tim nó nhói lên một cái khi nghĩ đến những ngày xa ba má.
" Vậy được, ta sẽ đích thân đưa mi về, lần cuối, thay mặt thần dân của vương quốc cám ơn ngươi lần nữa."
Hai chú chuột, tộc trưởng Dừa, Con tằm khổng lồ,.. nhiều người khác nữa vẫn đang nhìn nó, đôi mắt họ long lanh, ánh lên tia cảm kích.
Không ai nói gì, nhưng Mai vẫn hiểu được tình cảm họ dành cho nó. Nó nhìn quanh rồi gật đầu chào.
Nữ hoàng đưa Mai về theo hướng nó đã đi mấy ngày qua. Nàng ấy đưa Mai đi dọc theo con sông chảy từ toà lâu đài. Khi đến hồ nước trong, Thanh Mai sực nhớ đến lọ thuỷ tinh.
" A, tôi quên mất, lọ thuỷ tinh, linh hồn những đứa trẻ, tôi chưa thả họ ra."
Nữ hoàng Rose đứng đó nhìn Mai nhẹ mỉm cười. Cô bé lấy lọ thuỷ tinh ra, cái lọ đang rung lên bần bật trong tay cô bé. Mai nhoẻn miệng cười, mở nắp ra.
Từng quả cầu nhỏ đủ màu bay ra khắp nơi, bay lượn trên đầu nữ hoàng và cô bé, chúng bay bay cho đến quả cầu cuối cùng ra khỏi. Tất cả chúng đều bay về hướng mặt trời đã lên cao hẳn phía xa.
Mai đập mạnh lọ thuỷ tinh xuống đất, chúng vỡ tan tành.
Bạn đang đọc bộ truyện Bức Tranh Kì Lạ Và Câu Chuyện Ở Xứ Sở Hoa Hồng tại truyen35.shop
Ngoài kia, ở thế giới thật, những linh hồn bay về với chủ của chúng, những đứa trẻ nay đã già, người nhỏ nhất cũng đã 80 tuổi. Chỉ còn một phần tư trong số họ còn sống.
Mọi chuyện vẫn không có gì kì lạ, chỉ có điều ở nhiều nơi người ta kháo nhau rằng:
" Bà cụ nhà đó bị lẫn nhiều năm nay bỗng dưng minh mẫn lạ thường, bà nhớ tất cả mọi chuyện kể cả lúc trẻ, bà ta kể cho mấy đứa cháu chuyện cổ tích về mấy con chuột biết nói gì đó nữa. Hình như hồn vía bà ta vừa trở về hay sao á..."
Mọi lời đồn đoán vẫn là lời đồn đoán....
Chỉ là linh hồn của họ, đã thực sự trở về.
Nữ hoàng và Mai đã đi đến cái cổng mà Mai đã lạc vào.
Thật kì lạ, người đầu tiên nó gặp ở cửa vào là chú khỉ Băng Di, người cuối cùng đưa nó ra cũng là Băng Di. Mai quay mặt lại nhìn nữ hoàng, nó cười toe toét. Nụ cười nó còn rực rỡ hơn là ánh sáng mặt trời.
Rồi Mai dứt khoát, quay lưng lại, bước vào cánh cổng, bỏ lại sau lưng một nữ hoàng Rose - Một cô bé Băng Di năm nào đứng nhìn mãi. Đến khi Bóng lưng Mai không còn nữa thì nàng ấy vẫn chưa cất bước đi. Một ánh nhìn lưu luyến, tiếc nuối...
Cánh cổng đóng lại vĩnh viễn sau lưng Mai.
" Mai ơi, dậy đi con, dậy đi, sao con lại ngủ ngoài đây, dậy nào con yêu."
Mai mở mắt, nó đang nằm trên hành lang trước nhà kho, mẹ đang lay lay tay nó.
Nó ngồi bật dậy, ngơ ngác nhìn quanh.
" Ba mẹ xin lỗi, có công việc đột xuất, nên về hơi trễ, con dậy tắm rửa đi rồi xuống lầu ăn cơm, ba mẹ chờ con."
Trời ơi, lại là nằm mơ sao? Hay lại là bọn quái Hoa Hồng, thật thật giả giả cái nào là thật?
Mai nửa tỉnh nửa mê, vào phòng tắm rửa rồi xuống nhà.
Vẫn khung cảnh đó, vẫn bàn ăn đó, vẫn món ăn hôm đó, nhưng ba mẹ ngồi đó mặc những bộ đồ quen thuộc, mẹ tươi cười.
" Ăn tối đi con, ngày mai mẹ dẫn con đi xem trường mới nhé, đi mua ít đồ dùng học tập nữa."
Mai thở phào, may quá không phải là đi dạo Đà Lạt, nó vui vẻ ăn cơm với ba má.
Trong nhà kho cũ, bên trái cầu thang, bức tranh cũ kĩ có vẽ hình một bé gái đang nhảy múa xung quanh bụi hoa hồng khổng lồ phát sáng, đang dần tan biến như chưa hề tồn tại...
Đà Lạt vẫn đẹp, vẫn bí ẩn với mọi người. Những câu chuyện kì lạ vẫn mãi xảy ra ở đây.
Cuộc sống của Mai vẫn tiếp tục bình yên. Mãi về sau khi bé đã lớn. Nó vẫn gắn bó với Đà Lạt và vẫn cho rằng câu chuyện nó đã trải qua lúc bé là thật, mặc cho chẳng ai tin nó hết.
Thanh Mai vẫn sống với một niềm tin về bức tranh kì lạ và cô bé Băng Di xinh đẹp thuần khiết của năm nào.
Ở một nơi xa, nơi xứ sở xa lạ nào đó, Nàng Rose xinh đẹp đang dõi theo một bé gái sống trong ngôi biệt thự cổ qua một quả cầu thuỷ tinh. Nàng cười - với một ánh mắt dịu dàng...
---HẾT---
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bức Tranh Kì Lạ Và Câu Chuyện Ở Xứ Sở Hoa Hồng, truyện Bức Tranh Kì Lạ Và Câu Chuyện Ở Xứ Sở Hoa Hồng , đọc truyện Bức Tranh Kì Lạ Và Câu Chuyện Ở Xứ Sở Hoa Hồng full , Bức Tranh Kì Lạ Và Câu Chuyện Ở Xứ Sở Hoa Hồng full , Bức Tranh Kì Lạ Và Câu Chuyện Ở Xứ Sở Hoa Hồng chương mới