” “Nếu chứng minh được là tự Đinh Ngưng Điệp lăn từ trên lầu xuống, vậy mới gọi là mất mặt, con dâu nhà họ Bạch là một đứa con gái đê tiện dùng mọi thủ đoạn để hãm hại người khác.
” Ninh Thư cười nhạo nói.
“Em không sao hết, Bạch Hàn Mặc, đừng làm lớn chuyện, em thật sự không có việc gì.
” Đinh Ngưng Điệp nói với Bạch Hàn Mặc: “Em không sao thật mà.
” “Em sợ cái gì, có tôi chống lưng cho em, không ai có thể thương tổn em nữa.
” Bạch Hàn Mặc bá đạo nói.
“Chỉ cần cô lăn từ trên lầu xuống, tôi sẽ không truy cứu nữa.
Mẹ Đinh quả là cương liệt, đây là cố ý tra tấn bản thân, tội gì phải vậy cơ chứ.
Nếu là Ninh Thư, còn khướt cô mới tự lăn xuống, kiểu gì cũng phải kéo theo Đinh Diên cùng lăn theo.
Không, phải là một cước đá bay Đinh Diên.
Ninh Thư đặt mẹ Đinh lên giường bệnh, y tá cho mẹ Đinh dùng thuốc.
Ninh Thư bất lực nói: “Mẹ, chúng ta có thể đừng tự làm đau mình được không, muốn tàn phế cũng phải là người khác tàn phế, có được không mẹ?” “Mẹ sống chung với ba bao nhiêu năm,mẹ còn không biết tính cách người đó thế nào sao? Sao phải dùng tới phương thức tiêu cực này thử lòng con người đó chứ?” Mẹ Đinh suy yếu nói: “Đương nhiên mẹ biết ba con sẽ không cứu mẹ, giờ mẹ đã hoàn toàn hết hy vọng, bản ghi âm kia, đã thu lại hết từ đầu tới cuối.
” Ninh Thư nói với mẹ Đinh rằng, khi ở một mình với Đinh Ngưng Điệp, nhất định phải chú ý, phải ghi âm.
“Nó đã nói gì mà mẹ lại tức giận như vậy?” Ninh Thư hỏi: “Dù mẹ thực sự tự ngã xuống cầu thang, thì Bạch Hàn Mặc cũng không bỏ qua cho chúng ta đâu.
” Mẹ Đinh lấy di động ra, Ninh Thư mở file ghi âm, bên trong truyền ra giọng nói của Đinh Ngưng Điệp.
“Dì ơi, lúc kết hôn, con có thể mời mẹ của con tới tham gia hôn lễ hay không?” Đinh Ngưng Điệp cầu xin nói.
Mẹ Đinh lạnh lùng từ chối: “Không thể, cái nhà này không thể vứt hết mặt mũi vì bà ta được.
” “Chẳng lẽ dì sợ mẹ của con sao?” “Sợ mẹ con xuất hiện trước mặt dì, sợ ba nhìn thấy mẹ con.
” “Cô đang kể truyện cười đấy hả?” “Thật ra con vẫn luôn đồng tình với dì, tuy dì là phu nhân nhà họ Đinh thật đấy, nhưng dì chỉ là một người vợ đáng thương không có được tình yêu của chồng.
” Sau đó Ninh Thư nghe thấy tiếng hét sợ hãi của Đinh Ngưng Điệp, hẳn là lúc mẹ Đinh ra tay đẩy Đinh Ngưng Điệp xuống.
Ninh Thư tắt file ghi âm.
“Dù Bạch Hàn Mặc có mời luật sư đến, thì chúng ta cũng chưa chắc đã thua, Đinh Ngưng Điệp đây là cố ý dùng ngôn từ kích thích xui khiến mẹ phạm tội.
” “Tại sao mẹ lại tự ngã lầu chứ?” Ninh Thư gửi bản copy file ghi âm sang di động của mình.
“Để nỗi đau này làm mẹ nhớ kỹ, lòng càng đau mẹ càng có thể kiên định.
” Mẹ Đinh nói: “Chúng ta về nhà thôi.
” Ninh Thư đỡ mẹ Đinh dậy, thiểu rõ ngụ ý của bà.
Đang ám chỉ Đinh Diên, mẹ Đinh đã hoàn toàn từ bỏ Đinh Diên.
Ninh Thư đỡ mẹ Đinh lên xe, sau đó tự mình lái xe đi.
Ninh Thư nhìn mẹ Đinh dựa vào lưng ghế, an ủi: “Mẹ, mẹ cũng đừng quá đau lòng.
” “Kỳ thật có rất ít đàn ông trung thành được với cuộc hôn nhân và gia đình của mình.
” Ninh Thư mở miệng nói: “Chỉ có thông qua đạo đức và pháp luật mới quản chế được sự phản bội và bất trung.
” Mẹ Đinh hít sâu: “Mẹ nín nhịn chịu đựng vì Đinh Ngưng Điệp bao nhiêu năm, vậy mà cũng chẳng nhận được chút cảm kích nào của ông ta.
” “Đổi lại, lại là thờ ơ và lạnh nhạt.
” “Mẹ à, mẹ không cần phải thương tâm đau lòng tới thế đâu, mẹ cũng biết, đàn ông mà, ai chẳng như ai.
” Ninh Thư đánh lái bẻ cua.
“Để con nói mẹ nghe, chúng ta hãy nhìn chuyện này dưới góc độ sinh sản của động vật để nói về đàn ông đi, mà kể cả là động vật hay là con người, giống đực lúc nào cũng muốn phân phát mã gene của mình càng rộng càng tốt, muốn dùng hết khả năng để đi giao phối với càng nhiều giống cái càng tốt.
” “Thông qua chuyện giao phối không ngừng nghỉ, để giống cái mang gene của mình truyền lại đời sau, sinh sôi nảy nở.
” “Loại ham muốn giao phối, ham muốn sinh sản này, chính là bản năng động vật của giống đực.
” “Chuyện giao phối, tạo giống nòi của động vật giống đực là bản năng rồi.
” “Cho nên chuyện đàn ông lăng nhăng là chuyện khắc sâu trong tiềm thức, xương cốt của bọn họ rồi, mẹ đừng đau lòng chuyện dĩ nhiên ấy làm gì.
” Mẹ Đinh:…… “Lời con nói vơ đũa cả nắm quá, tuy rằng cha con không phải đàn ông tốt, nhưng ngoài kia vẫn còn đây đàn ông tốt.
” Mẹ Đinh nói.
Ninh Thư gật đầu: “Con biết, điều con muốn đề cập tới ở đây là vấn đề tự khống chế bản thân, có vài người có thể khắc chế được bản năng trong mình, những người đó trở thành đàn ông tốt trong lời chúng ta nói, nhưng cũng có những người ngược lại, trực tiếp buông thả, hành động theo thiên tính.
” “Nhưng chỉ cần có điều kiện, rất ít người kìm nén được bản năng.
” Mẹ Đinh hoàn toàn không được Ninh Thư an ủi, ngược lại càng thêm lo lắng sốt ruột: “Con mới bao nhiêu tuổi, tại sao lại có suy nghĩ như vậy?” “Mẹ, ý con là, gặp được đàn ông tốt thì nên trân trọng, nhưng nếu chẳng may không được, thì cũng không cần phải ôm quá nhiều hy vọng về đàn ông.
”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!