TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Thấy Cơ Tuyết gật đầu, Cơ Phong tỏ ra ngạc nhiên: "Em không hỏi người nào yêu cầu phải là Tuyết Kỳ đàn hay sao?"
Nàng thản nhiên đáp: "Quan trọng sao? Thứ em quan tâm là cây cổ cầm được phục chế chứ không phải chủ nhân của nó."
Nàng dừng lại, trao cho Cơ Phong ánh mắt tinh ranh, nhếch miệng nói tiếp: "Trước khi được trao cho người mua nó, em được gảy một lần là tốt rồi.
Anh hai, anh chẳng lẽ còn không hiểu em?"
Cơ Phong nhướn mày: "Anh còn tưởng em muốn đấu giá nó chứ?"
Nàng nghe vậy liền bĩu môi: "Anh hai à, em nghèo lắm, làm gì có nhiều tiền để tham gia đấu giá? Hoặc là anh hai...?"
Nàng không nói nữa, đưa tay lên làm động tác xin tiền liền bị Cơ Phong liếc một cái: "Em gái bảo bối, anh không phải là tiếc tiền với em, cốt yếu chính là anh không biết định giá cổ cầm, càng không biết có phải là cầm tốt hay không."
Nàng cười lém lỉnh, chu môi nói: "Không phải hỏi ba liền sẽ biết hay sao?"
Cơ Phong biết mình không thể chống chế được nữa, bèn giơ tay chịu thua.
Cô em gái này của hắn đúng là chỉ biết đào hố cho hắn, lại còn là trước mặt cô nàng Mộc Ái Ái nữa chứ! Mặt mũi của hắn mất sạch sẽ rồi.
"Được rồi, vậy anh hai cố gắng kiếm tiền là được chứ gì?"
Cơ Tuyết cười vang thành tiếng: "Được rồi, em chỉ đùa một chút mà thôi, anh đừng căng thẳng như vậy có được hay không? Em có đến ba cây rồi, cũng đều là đàn tốt cả, có thêm nữa cũng chỉ để trưng bày mà thôi.
Cây cổ cầm ông nội cho em, em cũng để trưng bày đó thôi.
Em nghe ba mẹ nói anh hiện tại đang cần rất nhiều tiền để chuyển công ty về nước, cho nên đừng lãng phí tiền vì những vấn đề không cần thiết, càng đừng xem những lời em vừa nói là thật đấy."
Cơ Phong sững người.
Chuyện này mà ba mẹ cũng nói với nàng, hắn đúng là mất sạch mặt mũi rồi có biết không?
Chuyển công ty về nước cũng không phải một sớm một chiều liền có thể hoàn thành, cũng chính vì trong nước hắn không có công ty con cho nên mới gặp nhiều rắc rối như vậy.
Nếu như có a Kỳ giúp đỡ thì dễ dàng rồi.
Đúng là người tính không bằng trời tính, hắn chỉ có thể tự dựa vào chính mình mà thôi.
Hắn xua tay: "Em đừng tin ba mẹ, họ chính là quá lo xa rồi.
Anh hai em là người nào cơ chứ?"
Nhìn thấy vẻ mặt không mấy hào hứng của người nào đó, Cơ Tuyết cũng thôi không đề cập đến vấn đề khó nhằn của hắn nữa, nói lảng sang chuyện khác: "Được rồi, không nói nữa.
Đến hôm đó anh nhắc trước cho em một ngày để em chuẩn bị là được.
Còn nữa, nhớ qua đón em nữa đấy!"
Cơ Phong mỉm cười gật đầu: "Được, anh biết rồi."
Quay sang nhìn người ngồi bên cạnh đang ăn ngon lành, Cơ Tuyết khẽ cười: "Anh nhìn xem, hai anh em chúng ta nói chuyện không đâu, Ái Ái đói rồi đây này."
Hắn liếc nhìn cô nàng vô tâm vô phế đang một mình chiến đấu với đống đồ ăn trên bàn cũng chỉ biết lắc đầu cười.
Con đường thu phục người hẳn là còn xôi diệu vợi lắm.
Dường như cảm nhận được có ai đó đang nhìn mình bằng ánh mắt kì quái, Mộc Ái Ái đang cắm cúi ăn chợt ngẩng đầu.
Nhận ra ánh mắt kia là của người nào, cô nàng nở nụ cười tinh quái, sau đó cầm lấy một đôi đũa khác liên tục gắp đồ ăn vào trong chén của hắn.
Thấy cái chén đã chất đầy không thể thêm được nữa, Mộc Ái Ái mới chịu dừng lại, mỉm cười ngọt ngào nói: "Cơ thiếu gia, đồ ăn ở đây rất ngon, anh ăn nhiều một chút nha.
Gọi nhiều như vậy, lãng phí thì không tốt lắm đâu."
Khoé miệng Cơ Phong co rút mạnh.
Con mèo hoang này lại muốn giở trò nữa hay sao? Một núi đồ ăn thế này, hắn nhìn thôi cũng muốn no rồi.
Lại nói, hắn ăn cay không được, mặc dù gần đây cũng đã bắt đầu tập rồi, nhưng một lúc ăn nhiều thế này, e rằng hắn không xuất huyết dạ dày thì cũng bị bội thực mà chết.
Nhìn vẻ mặt xám xịt của ai đó, Mộc Ái Ái trong lòng hả hê vô cùng, bồi thêm một câu: "Cơ thiếu gia, em lần đầu tiên gắp đồ ăn cho anh, anh nhất định phải nể mặt em đấy, không được chừa lại đâu!"
Cơ Phong biết bản thân hôm nay khó lòng qua khỏi trận phát tiết này của cô nàng, cho nên hắn ngoài việc gật đầu nói lời cảm ơn thì không có cách nào chối từ.
Chỉ hi vọng cô nàng thấy hắn chịu khổ rồi thì sẽ mềm lòng một chút mà bỏ qua cho hắn.
Cơ Tuyết thấy hai người kẻ đánh người chịu trận thì khẽ cười.
Anh hai nàng cũng không phải là người không hiểu phong tình nha.
Nàng âm thầm cầu chúc cho ông anh này của nàng sau trận hành hạ này sẽ ôm được mỹ nhân về, nếu không mọi cố gắng hôm nay của hắn đều trở thành công cốc rồi.
Bên kia bờ đại dương.
Hôm nay mặc dù là thứ bảy nhưng Tiêu Nguyệt Mẫn lại có công việc đột xuất không thể vào thăm con trai được vì vậy lúc này ở trong phòng bệnh chăm sóc hắn vẫn là vú Trương.
Bạn đang đọc bộ truyện Cầm Thánh Vương Phi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầm Thánh Vương Phi, truyện Cầm Thánh Vương Phi , đọc truyện Cầm Thánh Vương Phi full , Cầm Thánh Vương Phi full , Cầm Thánh Vương Phi chương mới