TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Nghe Cơ Tuyết thao thao bất tuyệt một tràng dài, Lăng Kỳ một tay khoanh trước ngực, một tay chạm vào cằm gõ hai ngón tay nhịp nhàng lên má, thi thoảng che đi nụ cười nơi khoé miệng.
Vị hôn phu của nàng là bạn thân của anh trai nàng, còn được hai bên gia đình thừa nhận? Ồ, người mà nàng đang nói tới không phải là hắn hay sao?
Thì ra từ lâu nàng đã thừa nhận hắn vậy mà hắn lại không biết gì nhỉ?
Được thôi, nếu nàng chịu thừa nhận, vậy thì nàng đời này cũng đừng mong rời khỏi.
Cố gắng tỏ ra bản thân đang thờ ơ với những lời nàng vừa nói, hắn mỉm cười, cất giọng hỏi: "Vậy còn em, em yêu vị hôn phu của em sao?"
Cơ Tuyết chợt khựng lại trước câu hỏi như đánh vào lòng này của hắn.
Yêu sao? Dĩ nhiên không, nàng còn chưa từng gặp vị hôn phu trên danh nghĩa kia cơ mà.
Nhưng lý do nàng đã nói ra rồi, gã này sao lại cứ bám riết không buông cơ chứ?
Cố sức chống chế bản thân, nàng lên tiếng: "Đó là chuyện của tôi, anh không cần quan tâm."
Hắn khẽ cười: "Vậy tôi có thể hiểu rằng em không hề yêu anh ta có đúng không? Chỉ cần em không yêu anh ta, hai người còn chưa kết hôn, vậy thì tôi cũng không ngại cùng anh ta tranh giành đâu!"
"Tôi sẽ không yêu anh!" Nàng kiên định nói.
"Em chưa ở bên tôi, cũng chưa hiểu tôi, làm sao em có thể khẳng định sẽ không yêu tôi chứ? Bất cứ chuyện gì cũng cần phải có thời gian, tôi tin bằng sự chân thành của tôi, sẽ có một ngày em cảm động mà yêu tôi, nguyện ý ở bên tôi."
Nàng cười lạnh: "Không có khả năng!"
Lăng Kỳ bước lên hai bước tiến tới trước mặt nàng, bàn tay phải đưa lên nắm lấy cằm nàng, buộc nàng phải đối mặt với hắn.
Ánh mắt hắn xoáy sâu nhìn nàng, tinh quang loé lên, tựa tiếu phi tiếu nói: "Em dám cùng tôi đánh cược không?"
Bị ánh mắt sâu không thấy đáy nhìn chằm chằm, Cơ Tuyết không hiểu sao lại có chút sợ hãi.
Sợ hãi bị nhìn thấu hay sợ hãi chính bản thân mình sẽ hãm sâu vào trò chơi của hắn, chính nàng cũng không rõ ràng.
Không được, nàng không thể tin tưởng, càng không thể bị hắn dẫn dắt mà luân hãm vào thứ tình cảm không có hồi kết.
Tình cảm là thứ thiêng liêng như vậy, hắn lại có thể mang ra để đánh cược hay sao?
Cùng tên cùng họ thì thế nào, cũng không phải là người mà nàng muốn.
Tiêu Kỳ của nàng là một nam nhân đại danh đỉnh đỉnh, đội trời đạp đất, là người xem trọng tình cảm, tuyệt đối không thể là người đàn ông này.
Nàng trừng mắt nhìn hắn, nghiến răng nói: "Tôi không rảnh rỗi cùng anh chơi đùa."
Cùng với câu nói, nàng ra sức tránh khỏi bàn tay đang giữ chặt cằm nàng, hòng thoát khỏi sự đụng chạm của hắn.
Đáng tiếc lại không được như nàng mong muốn.
Lăng Kỳ tay nắm cằm nàng càng siết chặt hơn, cánh tay còn lại nhanh chóng vòng qua chiếc eo mảnh khảnh của nàng, ghì chặt lấy khiến nàng áp sát vào người hắn, cùng hắn mắt đối mắt.
"Tôi không đùa! Tôi đối với em là thật lòng!"
Bị hắn siết chặt eo, nàng càng thêm ra sức vùng vẫy nhưng chỉ như trứng chọi đá.
Cánh tay hắn quá cứng rắn, nàng không cách nào thoát khỏi gọng kìm của hắn.
Nàng tiếp tục trừng mắt nhìn hắn, nghiến răng nói: "Anh buông ra!"
Hơi thở của nàng gần trong gang tấc, hương thơm của nàng quanh quẩn bên chóp mũi khiến hắn thật sự mê luyến.
Hắn dường như đã không còn đủ tỉnh táo để kìm hãm chính mình.
Sự nhớ nhung kìm nén bấy lâu bộc phát trong chốc lát, hắn như kẻ khát cầu tình yêu bị dục vọng của chính mình dần dần cắn nuốt lý trí đến không còn một mảnh.
Hắn nhanh chóng cúi đầu phủ lên đôi môi kiều diễm đang khép khép mở mở như đang mời gọi hắn yêu thương.
Hai cánh môi bất ngờ bị phủ lên, nàng nhất thời trở nên bàng hoàng chết lặng tại chỗ.
Đến khi chiếc lưỡi của hắn nhẹ nhàng quét qua môi nàng, sự ẩm ướt đánh động đến thần trí mới khiến nàng tỉnh táo.
Dùng hết sức bình sinh đẩy hắn ra nhưng cũng chẳng thể nào xoay chuyển dù chỉ một chút, nàng vẫn bị hắn ôm chặt, môi nàng vẫn bị hắn quấn lấy không buông.
Nàng muốn lên tiếng, hạ cánh môi cử động từ từ hé mở.
Lăng Kỳ chớp lấy thời cơ, đầu lưỡi nhanh chóng tiến vào cạy mở hàm răng của nàng, khuấy đảo bên trong khoang miệng, quấn lấy cái lưỡi đinh hương của nàng, hút hết mật ngọt của nàng không chừa lại chút nào.
Nàng trúc trắc lắc đầu, bàn tay của hắn đang giữ cằm nàng chợt buông ra, di chuyển đến sau đầu nàng, giữ chặt, ấn mạnh khiến cho nụ hôn càng thêm sâu.
Cơ Tuyết khóc không thành tiếng.
Sống hơn hai mươi năm trên đời, đây là lần đầu tiên nàng bị nam nhân cưỡng hôn, lại còn là nam nhân lần đầu gặp mặt.
Bạn đang đọc bộ truyện Cầm Thánh Vương Phi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầm Thánh Vương Phi, truyện Cầm Thánh Vương Phi , đọc truyện Cầm Thánh Vương Phi full , Cầm Thánh Vương Phi full , Cầm Thánh Vương Phi chương mới