TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Cơ Tuyết nhìn Nam Cung Giác, thành thật trả lời: "Tiêu và sáo cùng thuộc một bộ, nhưng thanh âm của sáo lại trong trẻo và vang vọng hơn.
Tiêu ngọc và sáo ngọc đã có sự khác biệt, tiêu trúc và sáo trúc càng có sự khác biệt lớn hơn."
Nam Cung Giác vuốt râu, gật đầu tán thưởng: "Hiểu biết không tồi.
Vậy vì sao ngươi lại chọn cây này?"
"Tùy tiện chọn mà thôi." Cơ Tuyết che giấu tâm trạng nói.
"Vậy sao?"
Nam Cung Giác nhìn ra sự không tự nhiên của nàng nhưng cũng không có ý đào sâu tìm hiểu ngọn nguồn, khẽ nhấp một ngụm trà.
Cơ Tuyết nhìn lão nhân gia, mỉm cười thu lại tâm trạng, nói tiếp: "Hồ cầm thì chỉ có một loại duy nhất.
Tỳ bà cùng nguyệt cầm cũng tương tự.
Nguyệt cầm và hồ cầm chỉ phổ biến trong hát kinh kịch, tuồng chèo nhưng tỳ bà lại có thanh âm trong trẻo hơn, lại có nhiều âm sắc hơn, gảy được nhiều thể loại hơn, từ đơn giản đến phức tạp, từ nhẹ nhàng đến réo rắt."
Nam Cung Giác gật đầu hài lòng, nhìn nàng với cặp mắt khác: "Không tồi, hiểu biết cũng thật sâu rộng.
Tiếp tục đi."
Cơ Tuyết lại thao thao bất tuyệt: "Về đàn tranh, phổ biến chỉ có mười sáu dây, ít người biết đến còn có loại hai mươi mốt dây.
Thật ra hai loại này cách gảy cũng như nhau, có điều thêm nhiều dây thì càng có thêm nhiều âm sắc, cũng có thêm nhiều âm vực khác nhau.
Còn có biết vận dụng hay không, thì phải do người gảy đàn rồi."
(Lời tác giả: Đàn tranh Trung quốc có rất nhiều loại, từ 9 - 36 dây.
Lời Cơ Tuyết nói với Nam Cung Giác là nói về thời điểm cổ đại chỉ phổ biến loại đàn có mười sáu dây mà thôi.)
"Lợi hại, muội muội, ca phải nhìn muội với cặp mắt khác rồi." Cơ Vũ nghe xong không khỏi vỗ tay tán thưởng.
Nhìn sang Nam Cung Giác, hắn lên giọng: "Thế nào lão gia tử, muội muội của ta đã vượt qua được khảo nghiệm của lão hay chưa?"
Nam Cung Giác liếc mắt khinh thường Cơ Vũ, sau đó mới đối Cơ Tuyết gật đầu: "Xem như đã vượt qua được một nửa."
Cơ Vũ chợt nhảy dựng: "Cái gì mà mới chỉ một nửa? Nam Cung Giác, lão đừng thấy muội muội ta dịu dàng thì lão làm tới."
"Ta nói một nửa thì là một nửa.
Sao? Không phục? Muội muội ngươi còn chưa lên tiếng mà ngươi nóng nảy cái gì?" Nam Cung Giác vẫn thờ ơ lãnh đạm nói.
"Ca, ca yên lặng chút đi.
Sư bá muốn khảo nghiệm muội thì đó là phúc phần của muội.
Chẳng lẽ ca không có lòng tin với muội sao?"
Cơ Tuyết cũng bộ dáng thản nhiên cười.
Nếu như nàng đoán không sai, mục đích mà Nam Cung Giác muốn nàng chọn nhạc cụ chẳng qua chỉ là bước đầu, chính yếu là xem nàng chơi được đến đâu.
Hai chữ "am hiểu" mà lão muốn nói đến là nàng có thể chơi được đến trình độ nào.
Còn về việc nàng chọn ra mấy loại nhạc cụ này là chuyện lão không lường tới, nói đúng hơn là bản thân nàng đã chọn trúng loại nhạc cụ mà nàng không nên đụng tới, cho nên lão mới muốn làm khó nàng, mà nàng lại có sự hiểu biết nhất định, nghiễm nhiên vượt qua cửa ải mà thôi.
Nam Cung Giác hài lòng, tiếp tục xuất chiêu: "Nếu đã hiểu rõ như vậy, không bằng cho ta mở rộng tầm mắt một chút, xem nha đầu ngươi có thật sự "am hiểu" thật không, hay chỉ là thông qua sách vở?"
Quả nhiên không ngoài dự đoán của nàng, đây mới chính là khảo nghiệm chân chính của lão.
Cơ Tuyết mỉm cười nhìn Nam Cung Giác, gật đầu: "Vậy tiểu nữ cung kính không bằng tuân mệnh, mong được sư bá chỉ giáo."
Nhìn bốn loại nhạc cụ, Cơ Tuyết tính toán trong lòng làm sao có thể khiến lão gia tử hài lòng mà không thể bắt bẻ.
Trí não hoạt động hết công suất, Cơ Tuyết cố gắng tìm ra một khúc có thể kết hợp bốn loại nhạc cụ, cũng có thể chơi đơn lẻ trên mỗi loại.
Chỉ có như vậy mới là hoàn hảo không tìm được khuyết điểm.
Sau một hồi suy nghĩ, trong đầu nàng xuất hiện giai điệu của khúc "Lưỡng chỉ hồ điệp" (Đôi bướm bay lượn).
Tuy âm điệu hơi nhanh nhưng chơi riêng lẻ hay kết hợp với bốn loại nhạc cụ này đều được.
Lại tính toán thêm một chút xem sẽ tấu bằng nhạc cụ nào trước.
Xong, Cơ Tuyết mỉm cười tự tin cầm lấy cây tỳ bà, ngồi xuống chiếc ghế trống đối diện Nam Cung Giác, bắt đầu diễn tấu.
Đôi bàn tay thon dài tựa bạch ngọc bắt đầu nhảy múa trên cây tỳ bà.
Thanh âm trong trẻo rộn ràng vang lên khiến người nghe cũng thấy vui vẻ không ngớt.
Cơ Vũ cũng là lần đầu tiên nhìn thấy muội muội của mình gảy tỳ bà, lại còn có thể đạt được trình độ uyên thâm thế này, hắn làm sao không khỏi kinh diễm.
Ngày trước nàng không biết gảy đàn tranh, hắn cũng thử dạy nàng tỳ bà, nàng vẫn là như cũ học hoài không thông.
Vậy mà hiện giờ thế nào? Chỉ hơn một năm mà đến tỳ bà cũng thông thạo?
Hắn đã chứng kiến nàng gảy đàn tranh rồi, hiện tại là tỳ bà.
Vậy còn hồ cầm cùng sáo thì thế nào? Hắn thật có chút chờ mong.
Khúc nhạc kết thúc, Nam Cung Giác vuốt râu hài lòng.
Bạn đang đọc bộ truyện Cầm Thánh Vương Phi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầm Thánh Vương Phi, truyện Cầm Thánh Vương Phi , đọc truyện Cầm Thánh Vương Phi full , Cầm Thánh Vương Phi full , Cầm Thánh Vương Phi chương mới