TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Bên trong tiền viện của Thừa tướng phủ, nơi tổ chức đại thọ cho Cơ Hàng - gia gia Cơ Tuyết.
Người đến chúc thọ lão nhân gia nhiều không đếm xuể.
Từ bá quan văn võ đến họ hàng thân thuộc, người đến người đi cùng quà mừng thọ đã muốn chật kín một gian phòng.
Cơ Hàng hôm nay đại thọ bảy mươi, mái tóc đã gần như bạc trắng nhưng lão nhân gia sóng lưng vẫn thẳng tắp, trên mặt nụ cười không dứt như trẻ thêm vài tuổi.
Cơ Phong cùng Cơ Vũ hai bên trái phải bồi lão nhân gia, càng khiến ông thập phần vui vẻ.
Mãi ngóng trông đứa điệt nữ duy nhất Cơ Tuyết mà vẫn không thấy, lão nhân gia liền lên tiếng hỏi: "Tuyết nhi đâu rồi?"
Cơ Vũ nhanh nhẩu trả lời: "Muội muội chắc đang chuẩn bị lễ vật tặng gia gia đó, vô cùng kinh hỉ đấy.
Hôm nay người sẽ thập phần vui vẻ cho mà xem."
Cơ Hàng ánh mắt chợt sáng rực, lại cười rộ lên, vuốt râu gật đầu: "Ồ, vậy sao? Gia gia thật rất chờ mong đấy."
Cơ Vũ tỏ ra hào hứng nói tiếp: "Gia gia, con cũng góp phần đấy! Người không phải cũng nên khích lệ con sao?"
Cơ Hàng liếc xéo hắn một cái: "Xú tiểu tử, ta còn không biết ngươi chỉ giỏi bày trò."
Hắn bĩu môi: "Gia gia, người như vậy không phải là quá thiên vị rồi đi."
"Xú tiểu tử, ngươi không thể đứng đắn một chút được à? Nhìn xem đại ca ngươi đi, như vậy mới là dáng vẻ mà nam nhân nên có." Cơ Hàng không bằng lòng nói.
"Con có cảm tưởng con giống như không phải người của Cơ gia sao ấy!" Cơ Vũ mè nheo.
Lão nhân gia gõ cây quải trượng vào người hắn, tỏ vẻ trách cứ: "Xú tiểu tử, ta không quản nổi ngươi rồi."
Cơ Vũ còn định tiếp tục buôn chuyện cùng Cơ Hàng, lúc này Lâm Chính dẫn theo Lâm Tố Sênh cùng vài gia đinh cầm theo lễ vật chúc thọ tiến vào tiền viện, hướng về chỗ ngồi của lão nhân gia đi đến.
"Cơ lão a, chúc mừng đại thọ.
Có chút lễ vật mong ông nhận cho."
Cơ Hàng vui vẻ bước đến: "Lâm lão a, khách sáo rồi.
Ông chịu nể mặt đến đây là vinh hạnh của Cơ mỗ rồi.
Mau cùng ta uống vài chén."
Lâm Chính cười lớn: "Uống, nhất định phải uống."
Lâm Tố Sênh bị bỏ mặc một bên không ai để ý, vội vàng chen lời: "Cơ gia gia, Tố Sênh thay mặt phụ thân Lâm Túc đến chúc thọ người, chúc người phúc như đông hải, thọ tựa nam sơn."
Cơ Hàng nhìn Lâm Tố Sênh một cái, nhẹ gật đầu rồi cũng không nói gì thêm khiến trong lòng nàng ta một bụng khó chịu.
Mặc dù ấm ức nhưng cũng chẳng dám biểu lộ ra bên ngoài, chỉ có thể nuốt xuống mà nặn ra nụ cười.
Cơ lão nhìn nàng ta, trong lòng chợt cười lạnh.
Chỉ là một tiểu cô nương tuổi còn nhỏ mà đã có tâm địa bất chính, lúc nào cũng bày mưu tính kế.
Hạng người như vậy, lão đây không thèm để vào mắt.
Biết bao lần lão nhìn thấy nàng ta ức hiếp Tuyết nhi bảo bối của mình, lão đã bấm bụng không thèm tính toán vì nể mặt Lâm Chính, nhưng không có nghĩa sau này lão cũng sẽ nhắm mắt làm ngơ.
Nếu nàng ta vẫn không chịu thu liễm, ức hiếp người khác lão không nói, nhưng nếu như lại ức hiếp bảo bối của lão nữa, lão tuyệt đối sẽ không nương tay.
Giờ lành đến, yến tiệc bắt đầu.
Sau hai tuần trà rượu thì cũng có vài khách nhân trổ tài thơ ca góp vui.
Lúc này Cơ Tuyết cũng đã ngồi bên cạnh Cơ Hàng ở trên cao, chính là chỗ mà lão nhân gia dành cho nàng.
Nhìn thấy một màn này, Lâm Tố Sênh ánh mắt trở nên rét lạnh.
Những lần đại thọ trước, Cơ Tuyết cũng chỉ ngồi bên dưới như nàng ta và những tiểu thư quan lại khác.
Thế nhưng hôm nay lại có sự khác biệt rõ ràng như vậy, nàng ta làm sao không đố kỵ đây?
Thấy người hát kịch vừa đi xuống, Lâm Tố Sênh liền đứng lên đi đến trước mặt Cơ Hàng, cười lấy lòng nói: "Cơ gia gia, con xin phép gảy một khúc cầm chúc thọ gia gia, mong gia gia đừng chê bai."
Cơ Hàng khẽ nheo mắt nhìn nàng ta, ánh mắt chợt tối đi vài phần, trong lòng cười lạnh.
Xem ra nàng ta vẫn chứng nào tật nấy, không biết vị trí của bản thân ở nơi nào.
Bạn đang đọc bộ truyện Cầm Thánh Vương Phi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầm Thánh Vương Phi, truyện Cầm Thánh Vương Phi , đọc truyện Cầm Thánh Vương Phi full , Cầm Thánh Vương Phi full , Cầm Thánh Vương Phi chương mới