TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Cơ Tuyết hai tay khoanh trước ngực, mắt chớp chớp nhìn Nam Cung Giác, cười gian xảo: "Sư phụ nhìn đồ nhi hiện tại xem, không phải rất tốt sao?"
Lão nhìn nàng, cười cười: "Đồ nhi ngoan, ngươi với vi sư quả nhiên là tâm lý tương thông."
Cơ Tuyết nhíu mày: "Sư phụ lại có ý tưởng gì nữa?"
Nam Cung Giác tựa tiếu phi tiếu nói: "Cũng không phải là ý tưởng, mà là lo nghĩ cho đại cuộc, cũng là vì an toàn của nha đầu ngươi mà nghĩ."
Nói đến đây, lão dừng lại nhìn nàng.
Cơ Tuyết mới chỉ nghe được một nửa liền tỏ ra bực bội: "Sư phụ, người có thể một lần nói hết được không? Cứ nói một nửa lại thôi! Sư phụ thấy vui nhưng đồ nhi thấy hổng có vui đâu!"
Nam Cung Giác ho khan hai tiếng, lườm nàng một cái rồi mới nói: "Chẳng phải vi sư đã nói nha đầu ngươi là yếu điểm trí mạng của hắn sao? An toàn của ngươi cũng chính là an toàn của hắn.
Một khi hắn biết ngươi gặp bất trắc, ngươi nói xem, hắn có phải sẽ bất chấp tất cả chỉ để ngươi không bị tổn hại dù chỉ một cọng tóc hay sao? Cho nên vi sư liền dùng một đạo thánh chỉ kia, giúp hắn an bài mọi chuyện mà không để hắn nhận biết nha đầu ngươi."
Lão dừng lại, bất chợt trở nên nghiêm túc: "Thân phận của ái nữ Cơ Vĩnh Sơn vào thời điểm này là một nấc thang khiến cho gọng kìm đấu đá nghiêng hẳn về phía Lăng Bình, bởi vì phụ thân và gia gia của ngươi tuy bề ngoài chỉ là quan văn nhưng thế lực phía sau tuyệt không đơn giản.
Cho nên một khi Lăng Bình có thêm thế lực này ủng hộ, Lăng Kình cũng phải lép vế một chút.
Trừ khi Lăng Kình nắm được nhược điểm của Lăng Kỳ, vậy thì kết quả thế nào, ngươi cũng có thể đoán được rồi."
Cơ Tuyết chống cằm suy nghĩ.
Qua một lúc, nàng mới lên tiếng: "Đồ nhi hiểu rồi.
Cho nên hiện tại đồ nhi có thể hiểu được ý của sư phụ là, đồ nhi tạm thời vẫn giấu hắn, không để cho hắn nhận biết đồ nhi?"
Nam Cung Giác gật gù: "Cũng hiểu chuyện đấy."
"Nhưng nếu hắn đã nhận ra đồ nhi rồi thì sao?"
Lão chột dạ: "Ách, ta cũng không dám chắc.
Định lực của hắn tương đối cao.
Nếu như ta đoán không sai, đêm qua trong ảo giác, hắn nhất định nhận nhầm Vương phi của hắn chính là nha đầu ngươi.
Ách, cuối cùng cũng vẫn là ngươi thôi không phải sao? Cho nên, chỉ cần sau này ngươi không dùng khuôn mặt thật đối diện hắn, vi sư khẳng định hắn không thể nhận biết ngươi.
Trừ phi chính ngươi để lộ sơ hở."
Cơ Tuyết gật đầu: "Đồ nhi hiểu rồi.
Mặc kệ đi, nước đến đất ngăn, binh đến tướng chặn, cứ thuận theo tự nhiên đi."
Nam Cung Giác vuốt râu cười hài lòng: "Đồ nhi ngoan lắm, đã biết lo nghĩ cho đại cuộc rồi."
Cơ Tuyết không nói gì, chỉ bĩu môi nhìn lão.
Lão đột nhiên nghĩ đến vấn đề nào đấy, chợt lên tiếng hỏi nàng: "Giữa ngươi và hắn, ngoài khuôn mặt ra, có gì đó để nhận biết nhau hay không?"
Cơ Tuyết nghĩ nghĩ rồi gật đầu: "Có lẽ là...!nhiều lắm!"
Nàng và hắn khi đó ở Bách Hoa sơn trang cũng tiếp xúc với nhau không ít, ngoài nhìn mặt thật của nhau ra, hẳn là chỉ cần dựa vào những khúc nhạc mà nàng đàn cho hắn nghe, hắn liền có thể nhận ra nàng.
"Nói vi sư nghe một chút."
Nàng thản nhiên nói: "Thì chính là dựa vào mấy khúc nhạc mà đồ nhi đã đàn cho hắn nghe."
"Chỉ như vậy?" Nam Cung Giác nhướn mày.
Nếu chỉ dựa vào mấy khúc nhạc thì dễ dàng rồi, lão đúng là liệu sự như thần.
Cơ Tuyết suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu: "Chỉ như vậy thôi."
"Nha đầu bên cạnh ngươi thì sao?"
"Đồ nhi không chắc." Nàng lắc đầu.
Nam Cung Giác trầm ngâm, một lúc sau mới lên tiếng: "Ta nghĩ hắn không nhận ra nha đầu đó.
Hôm qua chẳng phải hắn đã nhìn thấy rồi hay sao?"
"Ồ, cũng có khả năng."
Nam Cung Giác nhấp một ngụm trà, sau đó cất giọng: "Được rồi, những gì cần nói vi sư đều đã nói.
Đến thời điểm thích hợp, vi sư sẽ nói cho ngươi biết phải làm thế nào.
Trước mắt cứ như vậy đi đã.
Vì sự an toàn của ngươi, vi sư đã tìm một thế thân cho ngươi đến ở Bách Hoa sơn trang rồi, hẳn là hôm nay sẽ có người đến báo cho hắn.
Như vậy thì thân phận của ngươi hiện tại chỉ là Vương phi của hắn mà thôi, ngươi hiểu chứ?"
Cơ Tuyết tỏ ra không hiểu: "Vì sao phải tìm thế thân của đồ nhi?"
Lão trợn mắt: "Nha đầu ngươi là ngốc thật hay là giả ngốc vậy hả? Vi sư đã nói đến nước đó mà nha đầu ngươi vẫn còn chưa hiểu rõ ràng?"
Cơ Tuyết bĩu môi: "Hiểu rồi, hiểu rồi.
Đồ nhi biết phải làm gì rồi."
Cùng lúc đó bên phía Lăng Kỳ.
Khi hắn tỉnh dậy thì nữ nhân kia đã rời đi từ lâu, bởi vì phía bên nàng nằm đã là một mảnh lạnh tanh, mà nơi đó để lại một vệt đậm màu vô cùng chói mắt.
Hắn nhìn lại một thân trần truồng của mình, mi tâm bất giác nhíu chặt.
Bạn đang đọc bộ truyện Cầm Thánh Vương Phi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầm Thánh Vương Phi, truyện Cầm Thánh Vương Phi , đọc truyện Cầm Thánh Vương Phi full , Cầm Thánh Vương Phi full , Cầm Thánh Vương Phi chương mới