TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Dưỡng thương hai ngày, Tiêu Kỳ cũng đã khoẻ lên thấy rõ.1
Hắn thật ra đã muốn lên đường trở về nhưng chân hắn lại không nghe lời, cứ muốn ở lại nơi này để được bên Cơ Tuyết nhiều hơn một chút, bởi vì một khi hắn đi rồi, không biết đến khi nào hắn mới có thể trở lại đây, hoặc là không biết tìm lý do gì để trở lại.
Những ngày qua nàng cùng hắn nói chuyện không nhiều.
Hắn băng lãnh, nàng cũng thờ ơ.
Kết quả câu chuyện cứ thế bỏ ngang giữa chừng.
Tiếng đàn lại vang lên ở bên sân đình, hắn trong lòng lại bồn chồn không yên, cứ đi qua đi lại trong phòng suy nghĩ sâu xa.
Hắn không hỏi, nàng cũng không nói.
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì hắn chẳng phải sẽ bỏ lỡ nàng hay sao? Hắn không cam tâm, thật sự không cam tâm.
Hít sâu một hơi lấy can đảm, hắn thầm nghĩ: nam nhân đại trượng phu phải đổ máu cũng không sợ, chỉ là nữ nhân mà thôi, hắn không tin không thu phục được.1
Tiến về nơi quen thuộc mà hằng ngày nàng cùng hắn hàn huyên, cho đến khi hắn đã ngồi bên cạnh nàng, ánh mắt nàng vẫn chuyên chú vào chiếc cầm trước mặt chưa từng dời tầm mắt.
Hắn một thân nam nhân hiện hữu, cũng không đến nỗi khó coi, vô cùng anh tuấn tiêu sái, vậy mà trong mắt nàng cũng không bằng một chiếc cầm nhỏ nhoi.
Ài, thật bi ai làm sao!
Đàn xong một khúc có tiết tấu khá nhanh, Cơ Tuyết dường như đã chú ý đến người ngồi bên cạnh.
Nàng thả chậm tiết tấu chuyển sang một khúc nhạc da diết.
Cung tường liễu ngọc tao đầu1
Tiêm tiêm hồng tô thủ
Tịch mịch tửu, tỏa xuân sầu
Vãng sự nan khai khẩu
Huy huy y tụ đái bất tẩu
Tương tư na kham ưu
Nhất giác hoàng lương mộng tỉnh hậu
Nhàn thoại đáo bạch đầu.
Cung tường liễu tùy phong tẩu
Nhất bộ nhất khấu thủ
Ái du du hận du du
Tác kiển tự kỷ tù
Thùy thuyết ân ái vĩnh bất hủ
Toái liễu thiên kim cừu
Nhất mộng túy đảo vọng giang lâu
Quản tha vạn cổ sầu.
(Liễu bên tường cung, trâm ngọc cài đầu
Bàn tay mềm mại tựa bánh hồng tô
Rượu tịch mịch khỏa lấp xuân sầu
Chuyện xưa khó cất lời.
Dùng dằng tay áo, dắt mà không theo
Tương tư sao chịu nổi ưu sầu?
Tỉnh mộng hoàng lương chợt giác ngộ
Chuyện phiếm cho đến bạc đầu.
Liễu bên tường cung nương theo cánh gió,
Mỗi bước đi một chiếc khấu đầu.
Yêu dằng dặc, hận dằng dặc
Dệt kén đem tự giam mình.
Ai nói ân ái mãi mãi bất diệt?
Áo lông ngàn vàng cũng nát vụn cả rồi.
Một giấc mộng say, nghiêng ngả ngóng lầu bên sông,
Để tâm chi người vạn cổ sầu!)
Ở hiện đại, Cơ Tuyết thiên về đàn tranh, nàng thường nghe những ca khúc trong phim cổ trang, hoặc những bài hát có đệm loại nhạc cụ này.
Sau khi nghiền ngẫm rõ ràng, đặt mình vào trong tư vị của khúc nhạc, nàng bắt đầu cải biên nó theo ý mình, và khúc nàng vừa tấu là một trong số đó: "Cung tường liễu."
Người đàn vô ý, người nghe hữu tình.
Tiêu Kỳ nghe thanh âm trong trẻo mà nàng cất lên tựa như đang đánh vào lòng hắn, tự hỏi bản thân: nàng là đang nói với hắn có phải hay không?
"Khúc này huynh thấy thế nào?"
Tay nàng vẫn nhảy múa trên dây đàn chưa hề dừng lại, cất giọng gọi hồn hắn trở về.
"À, nghe có chút thê lương.
Cô nương đang có tâm sự sao?" Hắn vài phần bối rối nhìn nàng.
Chân mày nàng khẽ nhếch lên rồi lại trở về bình thản, lắc đầu: "Không có, chỉ là ngẫu hứng muốn đàn mà thôi."
"Cầm nghệ của cô nương vô cùng tinh thông.
Có thể hay không cho ta biết cao danh quý tánh của sư phụ?"
Cơ Tuyết không giấu giếm trả lời: "Sư phụ là do phụ mẫu Atìm đến, ta cũng không biết lão có phải là cao nhân hay không, bởi vì lão cũng không dạy cho ta nhiều, còn lại tự ta thông tuệ.
À, lão gọi là Nam Cung Hách, huynh đã từng nghe qua chưa?"
"Nam Cung Hách?" Tiêu Kỳ ngạc nhiên hỏi lại.
Họ kép Nam Cung tương đối hiếm gặp.
Mà cái thói dở dở ương ương dạy dỗ không tới nơi tới chốn e rằng thế gian chỉ có duy nhất lão đầu Nam Cung Hách, sư thúc của hắn mà thôi.
Chỉ là lão từ lúc nào lại chịu nhận đồ đệ nữ, lại còn dạy cầm nghệ?
Nàng gật đầu: "Phải, huynh biết sư phụ ta?"
Tiêu Kỳ méo mó gật gật đầu.
Này muốn chối cũng khó a.
Lại nói ngày xưa lão cứ một câu Kỳ nhi cái này, Kỳ nhi cái kia, suốt ngày như con ong vò vẽ cứ vo ve vo ve bên tai hắn bắt hắn học đủ thứ linh tinh trên đời.
Cầm nghệ của lão cũng chỉ ở tầm trung, còn thua xa với sư phụ dạy cầm của hắn.
Bạn đang đọc bộ truyện Cầm Thánh Vương Phi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầm Thánh Vương Phi, truyện Cầm Thánh Vương Phi , đọc truyện Cầm Thánh Vương Phi full , Cầm Thánh Vương Phi full , Cầm Thánh Vương Phi chương mới