TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Lâm Tố Sênh nghe vậy thì trợn tròn mắt vì quá đỗi bất ngờ.
Cơ Tuyết ấy vậy mà lại gián tiếp giúp cho ả tiếp cận Lăng Húc khiến cho ả thụ sủng nhược kinh.
Nhưng mà bên phía Lăng Húc thì thế nào? Y sẽ đồng ý lời đề nghị này của nàng sao?
Lâm Tố Sênh hướng ánh mắt nhìn sang Lăng Húc, y cũng ngoảnh mặt sang nhìn ả, sóng mắt lưu chuyển, tựa như đang tính toán điều gì đó.
Không lâu sau khoé miệng y nhếch lên, khẽ gật đầu: "Cũng được nhưng nhất thiết phải có Cửu Hoàng thẩm chỉ dạy mới được, ta không chắc Lâm tiểu thư liệu có thể phối hợp được hay không."
Lâm Tố Sênh giây trước còn vui vẻ ra mặt, giây sau khuôn mặt đã xám xịt một mảng.
Ả làm sao lại không hiểu ý tứ của Lăng Húc đây?
Ha, vậy thì thế nào, chỉ cần có thể có thêm nhiều cơ hội tiếp cận y, ả cam nguyện nhịn nhục một chút cũng chẳng sao.
"Thất điện hạ nói phải, tiểu nữ cầm nghệ vẫn còn nhiều thiếu sót, mong được Kỳ Vương phi chỉ dạy."
Cơ Tuyết nheo mắt nhìn Lâm Tố Sênh, chậc chậc hai tiếng trong lòng.
Nụ cười kia sao mà giả tạo thế nhỉ?
Nàng ngẫm nghĩ một hồi, lại nhìn đến ánh mắt của ả khi nhìn Lăng Húc.
A, thì ra mục đích là đây nha.
Vậy thì nàng có nên tác hợp hay không nhỉ?
Tên tiểu tử Lăng Húc này cũng không phải hạng người đơn giản, nàng không tin y tiếp cận nàng rõ ràng như vậy lại không có mục đích.
Nếu như để người có ý đồ với nàng theo dõi từ xa, không bằng để ở bên cạnh tùy thời tùy khắc đều có thể đối phó.
Hai người này cũng được gọi là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã đấy.
Để bổn nữ hiệp ta xem hai người các ngươi rốt cuộc trong bụng đang mưu tính thứ gì?
"Được thôi, nếu cả hai người đều muốn ta chỉ giáo, vậy ta cũng không từ chối nữa, tùy thời đều có thể đến đây."
Quay đầu nhìn xung quanh, thấy Thu Cúc vẫn đang ở trong phòng học thu dọn, nàng kinh hô: "Thu Cúc!"
Thu Cúc nghe nàng gọi, vội vàng chạy đến: "Người gọi em?"
Cơ Tuyết gật đầu: "Em lấy hai bộ cầm phổ mới được chuyển đến hôm qua mang ra đây cho ta."
"Vâng, Vương phi."
Thu Cúc gật gù rồi mau chóng chạy đi, rất nhanh liền trở lại với hai bộ cầm phổ.
Cơ Tuyết nhận lấy đưa đến trước mặt Lăng Húc và Lâm Tố Sênh, mỉm cười nói: "Ở đây có năm khúc nhạc ta vừa cho người sao chép, hai người về nghiên cứu thử đi.
Nếu có chỗ nào không hiểu thì cứ đến tìm ta."
Lăng Húc cầm lấy, mở ra một quyển xem, ánh mắt bất giác sáng lên thấy rõ: "Cửu Hoàng thẩm, đây là do người tự viết ra?"
Cơ Tuyết nhướn mày, tựa tiếu phi tiếu nói: "Sao? Chẳng lẽ không thể?"
Y lắc đầu: "Ý ta không phải như thế.
Chỉ là quá độc đáo rồi, e rằng thế gian này chẳng ai viết được khúc nhạc khó như thế này, hơn nữa ca từ cũng quá...!Ta cũng không biết phải dùng từ ngữ như thế nào để hình dung.
Nói chung là quá mức không thể tin được."
Quay sang Lâm Tố Sênh, Lăng Húc lên tiếng hỏi ả: "Lâm tiểu thư, ngươi cảm thấy thế nào?"
Lâm Tố Sênh khi nhận được mấy quyển cầm phổ này thì cảm thấy vô cùng khó chịu, giống như cầm phải củ khoai lang nóng phỏng tay chỉ muốn ngay lập tức ném đi thật xa.
Đến khi mở ra, đọc vài trang đầu, ả lại không nỡ ném đi nữa, bởi vì nó thật sự khiến ả...!Khụ...!Không nỡ ném đi.
Bây giờ khi Lăng Húc lên tiếng hỏi, ả cho dù không muốn thua cũng phải cam chịu, bởi vì ả nhận ra một điều: cho dù có học cả đời, ả cũng không thể viết được một khúc nhạc như thế này.
"Vâng, Thất điện hạ nói không sai, tiểu nữ thật sự là được mở rộng tầm mắt."
Cơ Tuyết cười gượng: "Biểu tỷ quá khen rồi, ta thật không dám nhận."
Năm khúc nhạc mà nàng viết lại theo khung cầm phổ của thời đại này, hơn nữa lại không có ngòi bút như ở thời hiện đại, chỉ có thể dùng loại bút lông có đầu nhỏ nhất để viết ra, cho nên một khúc nhạc sau khi viết hoàn chỉnh ra tới...!ặc...!mấy chục trang giấy.
Nàng cũng đành chịu thôi chứ biết làm sao hơn.
Nàng cũng cố gắng viết ngắn gọn nhất có thể rồi, chỉ tiếc những người ở đây lại không hiểu các nốt nhạc ở hiện đại, nếu không đã đơn giản biết bao nhiêu rồi.
Xem ra khi có thời gian rảnh rỗi, nàng phải viết lại cuốn âm nhạc cơ bản để phổ cập kiến thức âm nhạc thời hiện đại cho các học trò của nàng mới được, vừa để tiết kiệm sức lực chính mình, vừa khiến cho nhiều người tiếp cận với nền âm nhạc tiên tiến hơn.
Đúng là ý tưởng không tồi nha.
Lăng Húc xem qua tiêu đề từng cuốn, sau đó lên tiếng: "Không biết Cửu Hoàng thẩm có thể đàn thử một bài hay không?"
Cơ Tuyết gật đầu: "Được.
Ngươi muốn ta đàn bài nào.
Bạn đang đọc bộ truyện Cầm Thánh Vương Phi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầm Thánh Vương Phi, truyện Cầm Thánh Vương Phi , đọc truyện Cầm Thánh Vương Phi full , Cầm Thánh Vương Phi full , Cầm Thánh Vương Phi chương mới