TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Đàm Thiếu Tông lần đầu tiên nghe thấy cái tên Dư Giảo Giảo trong giờ ăn trưa ngày khai giảng năm lớp mười.
Đường Ký gọi mấy bạn nam cùng lớp tới ăn cùng Đàm Thiếu Tông, sau khi càm ràm một hồi về việc khác lớp bất tiện, cậu ta đột nhiên hỏi lớp Đàm Thiếu Tông có ai tên Dư Giảo Giảo không.
Sáng nay cả lớp đã đứng dậy giới thiệu bản thân một vòng, Đàm Thiếu Tông nhớ láng máng người đó, hình như là một bạn nữ da rất trắng.
“Nghe nói nhà nhỏ giàu nhất nhì cái trường này, đáng lẽ phải ra nước ngoài từ lâu rồi, nhưng người nhà nhỏ không yên tâm.” Đường Ký vừa nói vừa chỉ chỉ tai trái: “Một bên tai của nhỏ có vấn đề, tuy đã cấy ốc tai gì gì đấy bằng phương pháp xịn xò nhất, nhưng vẫn không được như người thường, mà hình như tính tình kỳ cục lắm.”
Đàm Thiếu Tông ở nhà không biết mấy tin đồn này. Bà Đàm thường điều tra thông tin bạn cùng lớp của hai cô con gái, chỉ dẫn hai cô nên giao lưu với người nào, tránh tiếp xúc với người nào, nhưng dường như chẳng có ai quan tâm đ ến các mối quan hệ của Đàm Thiếu Tông.
Vì lời của Đường Ký, buổi chiều lúc thầy giáo thể dục điểm danh, Đàm Thiếu Tông không nhịn được liếc cô gái tên Dư Giảo Giảo kia một cái. Khác với lúc tự giới thiệu, Dư Giảo Giảo không xõa tóc, bộ phận xử lý của ốc tai điện tử lộ ra ngoài nhưng hình như cô nàng chẳng để ý, mái tóc buộc đuôi ngựa cao cao gọn gàng.
Hai tháng sau, cô gái kỳ lạ trong truyền thuyết nhai kẹo cao su tìm tới tỏ tình với Đàm Thiếu Tông.
Đây không phải lần đầu tiên Đàm Thiếu Tông được người ta tỏ tình, cậu chẳng ngại vui chơi đùa giỡn với các bạn nữ, nhưng không hề có hứng thú yêu đương nghiêm túc. Bình thường cậu sẽ bịa ra một nguyên nhân đau khổ nào đấy để từ chối, nhưng hôm đó lại nói thật với Dư Giảo Giảo: “Hình như tôi không muốn yêu đương lắm, cậu có hiểu không?”
Dư Giảo Giảo không giống mấy cô con gái đỏ hoe mắt chạy đi khi bị từ chối, cô nàng thổi bong bóng kẹo cao su thật lớn, bong bóng vỡ dính một ít trên chóp mũi, Dư Giảo Giảo mặc kệ, nghĩ nghĩ rồi giữ nguyên bộ dạng lộn xộn đó nói với Đàm Thiếu Tông: “Vậy làm bạn tốt đi, tôi thấy ông cũng không có bạn làm bài tập nhóm.”
Đàm Thiếu Tông không nhớ tại sao hồi ấy mình lại đồng ý làm bạn với Dư Giảo Giảo, có lẽ vì ngôi trường này toàn người nhàm chán, họ đến từ những gia đình giống nhau, theo đuổi tương lai giống nhau, tựa như dây chuyền sản xuất hàng loạt sản phẩm theo tiêu chuẩn, mà Dư Giảo Giảo cấy ốc tai điện tử và Đàm Thiếu Tông giống nhau – là những người có tỳ vết… Tuy Dư Giảo Giảo là con gái độc nhất nhà giàu, nhưng cô nàng thường bị bạn bè gọi sau lưng là con gái “độc nhĩ” nhà giàu. Mà nhờ công tích cực tuyên truyền của Đàm Thiếu Nhụy, người quen ai cũng biết Đàm Thiếu Tông là con ngoài giá thú không được lên sân khấu.
Nhìn chung họ đều là nhân viên ngoài biên chế của trường học này.
Dư Giảo Giảo đã giải quyết vấn đề duy nhất của Đàm Thiếu Tông: đám Đường Ký không học chung lớp, và tuy Đàm Thiếu Tông khá nổi tiếng với con gái cùng lớp, lúc hoạt động hay làm bài tập nhóm 2 người, con gái vẫn thích ghép cặp với con gái hơn. Chỉ có Dư Giảo Giảo không để bụng, từ khi làm bạn, trừ những hôm nghỉ ốm không đi học, Dư Giảo Giảo luôn chọn Đàm Thiếu Tông làm bạn cùng nhóm.
Về sau nhớ lại, Đàm Thiếu Tông nghĩ mình mãi không thể buông bỏ tình bạn này vì đây là mối quan hệ bền chặt từ trên trời rơi xuống, là thứ tình cảm không cần nỗ lực vẫn có thể duy trì – điều mà trước đây, hiện tại, về sau, trong suốt cuộc đời này Đàm Thiếu Tông rất khó có được.
Lời Đường Ký nói trong giờ ăn trưa hôm khai giảng có ít nhất một câu đúng, Dư Giảo Giảo quả là cô gái kỳ lạ, nhưng sự kỳ lạ này giống như một vầng hào quang, chẳng hạn như cô nuôi một bể cá vàng trong góc khuất phòng học đàn ở trường; chẳng hạn như cô có một bài hát “tủ”, và lý do cô thích nó là “tên bài hát dài tận 13 chữ”; chẳng hạn cô như tặng ngược quà cho Đàm Thiếu Tông nhân dịp sinh nhật mình, Đàm Thiếu Tông nhận một mảnh giấy in những vết gợn sóng lạ lùng màu đỏ, Dư Giảo Giảo giải thích ấy là đóng dấu lên trán rồi áp nếp nhăn trên trán lên giấy; và chẳng hạn như cô yêu cầu bạn thân phải gọi nhau bằng biệt danh, sau khi Đàm Thiếu Tông bỏ phiếu phản đối đề xuất gọi tên từ láy vì “rất mất tự nhiên”, cô đưa ra giải pháp đảo ngược họ tên, họ là Thiếu Tông Đàm và Giảo Giảo Dư.
Dư Giảo Giảo rất nhiều lần nói muốn được hẹn hò yêu đương. Sau khi làm bạn, ngày nào cô nàng cũng dành ít nhất 10 phút thảo luận với Đàm Thiếu Tông về các bạn nam khác, thậm chí còn định noi theo “Từ điển của những điều đã được thừa nhận”*, sắp xếp con trai trong trường thành bảng chữ cái, viết những nhận xét ngọt ngào hoặc khắt khe của riêng cô với từng người rồi biên soạn thành sách. Một hôm gặp Kỷ Ức Dương trên đường đi làm thí nghiệm sinh học, Dư Giảo Giảo thuận miệng bình luận cùng Đàm Thiếu Tông: “Trong 3 khóa học sinh hiện tại của trường mình, ảnh là người có khả năng thành công nhất.”
Đàm Thiếu Tông không bao giờ chủ động nhắc đến chuyện mình là hàng xóm với Kỷ Ức Dương, bạn bè dù biết địa chỉ nhà cũng chẳng liên hệ hai người với nhau, lúc gặp gỡ ở trường không ai chào hỏi ai câu nào. Người nhà họ Đàm duy nhất có thể nói chuyện với Kỷ Ức Dương là chị hai Đàm Thiếu Nhụy.
Trước mặt Dư Giảo Giảo, Đàm Thiếu Tông nói khá nhiều, khi chắc chắn Kỷ Ức Dương đã khuất bóng sau khúc ngoặt hành lang, cậu nói với Dư Giảo Giảo: “Có khả năng thành công nhưng tính tình không tốt, giống như Tào Tháo với Chu Du trong Tam quốc ấy. Hồi tôi mới tới nhà Đàm Khang, mẹ anh ta bảo anh ta đi học với tôi nhưng chỉ được đúng một ngày, hôm sau chẳng thấy anh ta đâu cả. Lúc đó tôi ngốc ơi là ngốc, còn sang tận nhà anh ta tìm, thế mới biết anh ta nói với mẹ là tuyệt đối không bao giờ đi học với tôi nữa, vì hôm qua tôi khiến anh ta đi muộn lần đầu tiên. Đáng sợ quá đi, người đâu mà cả đời chỉ đến muộn có một lần. Mẹ tôi kể tôi sinh muộn hơn dự kiến 4 ngày, bà xem, tôi đi muộn từ khi cuộc đời còn chưa bắt đầu. Dù thế nào đi chăng nữa, khả năng chịu đựng sai sót của anh ta quá kém. Giảo Giảo Dư, bà tuyệt đối không được hẹn hò với bạn trai ấu trĩ nhỏ mọn như vậy.”
Dư Giảo Giảo liếc cậu một cái đầy khinh thường: “Chuyện bé xíu thế mà nhớ mãi bao nhiêu năm, anh ta nhàm chán ông cũng nhàm chán, hai tên nhỏ mọn tám lạng nửa cân.”
Đàm Thiếu Tông nói: “Bà không biết đâu, ngày ấy tôi vừa chia tay cuộc sống tiểu học, rào cản duy nhất là mẹ tôi mất, hồi mẹ còn đời tôi không tệ, trước khi tới nhà họ Đàm, Đàm Khang đối xử với tôi cũng khá, tôi đã hoàn thành ước mơ của mẹ là nhận mặt tổ tông, thế giới bi thảm mới dần dần bắt đầu. Tôi vốn đang tin tưởng vào “nhân chi sơ tính bản thiện*”, lúc đầu Kỷ Ức Dương rất thân thiện, tôi tưởng rằng anh ta sẽ khác.”.
||||| Truyện đề cử: Chú! Xin Ký Đơn! |||||
Chuông vào học vang lên, họ vẫn chưa tới phòng thí nghiệm sinh học, giờ phút gấp rút này mà Dư Giảo Giảo còn ngồi xổm xuống chậm rì rì thắt dây giày. Đàm Thiếu Tông chờ phát chán, tựa vào lan can nhìn đám con trai chơi bóng rổ chạy trên sân thể dục, quay lại nói với Dư Giảo Giảo: “Tóm lại bà đừng yêu người như thế, bà phải tìm người khiến mình dễ chịu thoải mái, không sợ mắc sai lầm, dễ dàng vui vẻ. Hơn nữa nhà bà giàu như thế sao cứ nóng lòng yêu đương? Như bây giờ không tốt à?”
Khi ấy Đàm Thiếu Tông thực sự không hiểu tại sao Dư Giảo Giảo khát khao được yêu đến thế. Đàm Thiếu Tông có thể nắm tay Dư Giảo Giảo, giải quyết nhu cầu s1nh lý bằng mộng tinh và thủ d@m, trừ việc không có ai hôn, cậu và Dư Giảo Giảo hỗn độn lộn xộn không khác gì yêu đương. Đàm Thiếu Tông lại hỏi Dư Giảo Giảo: “Nếu bà đồng ý không hôn môi thì tôi có thể hẹn hò với bà. Chứ hôn bà thấy kỳ kỳ sao á.”
Dư Giảo Giảo đứng dậy, nhíu mày hỏi: “Ông có vấn đề s1nh lý khó nói à?”
Đàm Thiếu Tông “Hừ” một tiếng, hùng hồn đáp lời: “Sáng nay tôi mới chào cờ xong.”
“Phiền chết đi được, đừng có nói chuyện đó với con gái yêu đơn phương ông,” Dư Giảo Giảo nói rồi thở dài, “Thiếu Tông Đàm, ông vẫn chưa giác ngộ, tiếc rằng tôi không được làm người giác ngộ cho ông.”
Đàm Thiếu Tông làm nhiếp ảnh gia cũng vì Dư Giảo Giảo. Lên lớp 11, Đàm Thiếu Tông vẫn chẳng có ước mơ gì, cuộc đời cứ vô nghĩa trôi về phía trước đã là tốt lắm rồi, Đàm Thiếu Tông không có nơi muốn đi, không có việc muốn làm. Dư Giảo Giảo đề nghị: “Hay ông học nhiếp ảnh hoặc đạo diễn đi? Sau này tôi muốn làm biên kịch, như vậy chúng ta có thể làm cộng sự.”
Sau khi trở thành nhiếp ảnh gia, với thân phận con ngoài giá thú và phong cách làm việc tự do phóng khoáng có phần phi thực tế, Đàm Thiếu Tông nhận được nhiều đánh giá độc đáo thú vị từ người trong nghề và giới điệu mộ. Mỗi lần nghe những lời khen ấy, Đàm Thiếu Tông sẽ nhớ tới người thầy chỉ đường kiêm cộng sự thú vị của mình. Thậm chí tác phẩm gây chú ý đầu tiên của anh cũng liên quan đến Dư Giảo Giảo, anh tìm bừa vài người qua đường trong trường học, cho mỗi người giữ một bể cá nhỏ chứa hai con cá vàng trước mặt, chụp đôi mắt họ phóng to và nửa gương mặt biến dạng qua bể cá, 100% lấy cảm hứng từ bể cả của Dư Giảo Giảo trong phòng đàn.
Đàm Thiếu Tông không nghĩ mình là người thú vị, chẳng qua phần lớn người trên thế giới này đều là sản phẩm lắp ráp tiêu chuẩn của dây chuyền sản xuất hàng loạt, mà những sản phẩm tiêu chuẩn đó không có cơ hội được quen biết người cộng sự thú vị gấp mười lần của Đàm Thiếu Tông. Kỳ nghỉ xuân năm lớp 11, Dư Giảo Giảo mơ ước làm biên kịch đến buổi học đầu tiên thường thức văn học nghệ thuật đầu tiên, thiệt mạng trong vụ tai nạn giao thông không báo trước.
Đó không phải lần đầu Đàm Thiếu Tông trực tiếp chạm mặt với cái chết, người mẹ Phương Vân Lệ qua đời khi Đàm Thiếu Tông chưa tròn 13 tuổi. Nhưng khi đối diện với sự ra đi của Dư Giảo Giảo, Đàm Thiếu Tông vẫn chẳng phát huy được kinh nghiệm gì. Dư Giảo Giảo quá trẻ, chưa tới 18 tuổi, thậm chí chưa kịp yêu đương cuồng nhiệt với bất kỳ chàng trai nào, sống chết trong chớp mắt, va chạm nghiêm trọng, trước khi xe cứu thương đến cô đã không còn dấu hiệu của sự sống, ra đi không một lời dư thừa.
Giữa Đàm Thiếu Tông và Dư Giảo Giảo, Dư Giảo Giảo là người thích tưởng tượng về tương lai, muốn cùng Đàm Thiếu Tông quay bộ phim ra sao, giới thiệu bạn trai với Đàm Thiếu Tông ở nhà hàng nào, sau này sẽ có hai hay ba đứa con. Người thích viết nhật ký về những câu chuyện nhỏ nhặt thường ngày cũng là Dư Giảo Giảo, khi đón sinh nhật cô nhất định phải chụp ảnh bằng máy film, lúc Đàm Thiếu Tông nói câu gì thú vị hay cảm động cô sẽ lấy bút ghi lại.
Cuối cùng Đàm Thiếu Tông, người không có tưởng tượng về tương lai, cũng chẳng lưu luyến gì hiện tại lại là người duy nhất trong cả hai có tương lai và mang trên vai biết bao nhiêu hồi ức.
Đàm Thiếu Tông về nhà thấy phòng khách tối đen như mực, xa nhà vài ngày, chẳng ai muốn chào đón anh trở lại. Anh lên tầng đến phòng thay đồ tìm vali quần áo trợ lý mang về từ trước, lấy dao cạo râu rồi vào phòng ngủ.
Hóa ra không phải là không có ai ở nhà. Kỷ Ức Dương tựa vào đầu giường đọc sách, chỉ bật một ngọn đèn ngủ, nghe tiếng Đàm Thiếu Tông mở cửa, y ngẩng lên nhàn nhạt quét mắt một cái rồi thôi.
Họ đã xa cách vài ngày nhưng vẫn chẳng có gì để nói, tuy ngủ chung giường nhưng còn xa lạ hơn cả bạn thuê trọ. Đêm nay Đàm Thiếu Tông vốn chẳng có tâm trạng tạo bầu không khí với người kia, anh không chào Kỷ Ức Dương, cầm quần áo vào thẳng nhà tắm, tắm xong sấy tóc sơ sơ rồi lên nửa cái giường còn lại, nghiêng người nằm xuống.
Mười lăm phút sau vẫn không ngủ được, vì khó ngủ nên hai tai bỗng nhạy cảm lạ thường, tiếng lật sách của Kỷ Ức Dương làm anh phiền phòng. Anh dứt khoát ngồi dậy châm thuốc, vừa mới nhả chút khói giọng nói Kỷ Ức Dương đã truyền đến: “Tắt đi.”
Đàm Thiếu Tông không để ý đến y.
Với tu dưỡng của Kỷ Ức Dương, y hẳn nên đứng dậy sang phòng ngủ khác, nhưng hình như đêm nay Kỷ Ức Dương cũng không vui, câu hỏi không hề nể nang: “Nếu cậu nhất quyết muốn hút thì cút ra chỗ khác.”
Đàm Thiếu Tông vẫn không nhúc nhích, anh duỗi tay gạt tàn thuốc lên đ ĩa lót tách cà phê, lúc tàn thuốc rơi xuống, anh chợt nhớ tới tro bụi rải rác trước mộ Dư Giảo Giảo khi nén hương đốt cháy, nhớ tới trước đó anh kể mấy chuyện lộn xộn ở văn phòng Ngô Xuyên.
Bạn đang đọc bộ truyện Cảnh Xuân Lãng Phí tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cảnh Xuân Lãng Phí, truyện Cảnh Xuân Lãng Phí , đọc truyện Cảnh Xuân Lãng Phí full , Cảnh Xuân Lãng Phí full , Cảnh Xuân Lãng Phí chương mới