TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Hội đèn lồ ng ở kinh thành cực kỳ náo nhiệt, mặc dù là ban đêm mà hai bên đường vẫn bày bán tấp nập đủ loại mặt hàng.
“A Vu, muội có thích chơi trò ném vòng kia không?” Thẩm Khoát chỉ về phía trước, nóng lòng muốn thử.
Ngu Ninh Sơ vẫn chưa kịp trả lời thì Thẩm Minh Lam kéo nàng đi về hướng bên đó :” Chơi, đêm nay chúng ta sẽ thử tất cả các trò chơi ở đây.”
Tống Tương quay đầu gọi Thẩm Minh Y đi cùng.
Thẩm Minh Y không muốn nhìn thấy nhóm đường ca lấy lòng Ngu Ninh Sơ nên bàn bạc với Tống Tương đi qua cửa hàng đối diện mua đèn lồ ng.
Nàng nghĩ thầm chỉ cần kéo được Tống Tương đi cùng thì Tống Trì cũng sẽ đồng hành cùng hai người họ.
Nhưng không có nghĩ đến Tống Tương không thích đi mua đèn lồ ng trái lại muốn chơi ném vòng.
Thẩm Minh Y đành phải trái với lương tâm nói đồng ý, Thẩm Trác đột nhiên nói với Thẩm Mục:” Nhị đệ ở bên này cùng mọi người ,đừng tách ra, huynh đi cùng Minh Y qua kia mua đèn.”
Thẩm Mục như cười trên nỗi đau của người khác, chờ Thẩm Trác dẫn Thẩm Minh Y phụng phịu rời đi liền quay người nhìn Tống Trì với ánh mắt đầy thâm ý.
Tống Trì cười cười ánh mắt quan sát muội muội của mình đang chen lấn giữa Thẩm Minh Lam và vị Ngu biểu cô nương, hắn lặng lẽ đứng phía sau.
Thẩm Khoát mua năm mươi cái vòng, chính mình cầm mười cái còn lại phát cho Thẩm Dật, Ngu Ninh Sơ, Thẩm Minh Lam, Tống Tương.
Các cô nương ném trước.
Thẩm Minh Lam có lòng muốn làm mẫu cho biểu muội, nhắm chọn bức tượng con thỏ ngọc.
Vòng trong tay cứ thế vơi đi, liền một hơi mười cái mà chỉ có một vòng chó ngáp phải ruồi rơi vào con heo bên cạnh con thỏ.
Vậy mà Thẩm Minh Lam vẫn sung sướng nhảy nhọt tại chỗ.
Ngu Ninh Sơ đã biết cách chơi, nàng cũng thích bộ lưu niệm 12 con giáp kia.
Một tay cầm vòng, một tay nhắm ném.
Sáu cái đầu tiên đều trượt đến cái thứ bảy nện vào mặt đất nảy vài lượt, giữa đống đồ trang trí cuối cùng nghiêng mình chụp lên con heo bạc hàng thứ hai từ cuối lên.
“A, a Vu muội thật lợi hại.”
Ngu Ninh Sơ còn đang sững sờ Thẩm Minh Lam đã kích động ôm nàng reo lên.
Nhưng cái ôm này quá nhiệt tình làm cho mũ trùm đầu của Ngu Ninh Sơ rơi xuống để lộ khuôn mặt nhỏ nhắn sáng như trăng rằm.
Tất nhiên một màn này đã rơi vào tầm mắt của Tống Trì.
Trăng sáng chiếu trên mặt nước, vị biểu cô nương lập tức từ trong ngực Thẩm Minh Lam rút tay ra rồi nhanh chóng trùm lại mũ như thể sợ người khác nhìn thấy.
“Ca ca” Tống Tương cầm bộ vòng đi đến đứng bên cạnh rồi chỉ vào chuỗi vòng tay hồng mã não nói với hắn:” Muội thích cái này.”
Tống Trì mỉm cười:” Chờ a Vu biểu muội ném xong, huynh sẽ lấy giúp muội.”
Mọi người đều đứng gần đó nên dù Ngu Ninh Sơ chưa thấy mặt cũng đã nghe thấy giọng nói của Tống Trì.
Trong trẻo như tiếng suối chảy, thật êm tai chỉ là không nghĩ hai người dù chưa gặp mặt hay chào hỏi hắn gọi nàng “a Vu biểu muội ” thuận miệng đến vậy.
Kiềm chế lại, Ngu Ninh Sơ cầm ba chiếc vòng còn lại tiếp túc nhắm con tiểu long bằng sứ.
Thân thể con rồng tròn tròn nằm trên cái bệ, đầu rồng ngóc lên rất đáng yêu, không như thần long mà Võ Thánh miêu tả, giống một con rồng ngốc nghếch tham ăn hơn.
Nhưng đáng tiếc nàng chơi không tốt, ném mãi không trúng.
“Đưa huynh thử xem.”
Thẩm Khoát vội vàng nói như muốn tranh tài thể hiện nhưng vấn đề vận khí của hắn cũng chả ra sao, một cái ăn may cũng không trúng.
Đến lượt Thẩm Dật, hắn cũng ném trật năm lần con thỏ sứ của Thẩm Minh Lam rồi lại ném trật con tiểu long, cuối cùng cũng không thu hoạch được gì.
“Hai người hàng ngày luyện tập tiễn pháp quả thực uổng phí rồi?” Thẩm Mục đối với biểu hiện của các đệ đệ vô cùng thất vọng.
Thẩm Khoát quay đầu, khẽ nói:” Này, huynh đi lên đi”
Ngu Ninh Sơ nghiêng người nhìn theo không thấy được bóng dáng nhị biểu ca Thẩm Mục chỉ thấy Tống Trì cách nàng không xa.
Hắn mặc một kiện cẩm bào xanh ngọc như khoác ánh trăng, tỏa sáng rực rỡ, cho dù ai đi qua cũng không kìm lòng được mà liếc nhìn.
Ngu Ninh Sơ cũng chỉ nhìn thoáng qua rồi lập tức rũ mắt tránh đi, không dám chăm chú.
Nàng từ trước tới nay chưa gặp qua vị nam tử nào mỹ lệ như vậy, dung mạo tươi trẻ đến cả ánh trăng đêm nay cũng phải lu mờ trước vẻ đẹp này.
Người qua đường có lẽ dám bạo dạn ngắm hắn nhưng Ngu Ninh Sơ thì không.
Nam nhân quá xuất chúng khiến các khuê tú tranh nhau muốn gả thì tốt nhất nhìn thôi nàng cũng chả dám, rạch ròi tránh cảnh tình ngay lý gian.
“Lên thì lên, hai người các ngươi nhìn cho kỹ.
Về sau phải chăm chỉ luyện võ không được dùng mánh khóe lười biếng.” Thẩm Mục nói trước sau đó lấy năm cái vòng từ tay Tống Trì.
Tống Tương chu môi:” Huynh đi mà mua, sao lại lấy của chúng ta.
Chút nữa bọn muội lấy gì mà chơi?”
Thẩm Mục cười nói:” Yên tâm, cho dù chỉ còn một cái vòng ca ca muội vẫn có thể ném trúng đồ muội muốn.”
Tống Trì vỗ vai muội muội của mình ý bảo nàng không cần sốt ruột
Chia vòng xong xuôi, Thẩm Mục tiến lên đứng trước sợi dây đỏ mà chủ quán vạch ra.
Lúc này hắn đã biết Thẩm Minh Lam, Ngu Ninh Sơ thích thứ gì vậy nên trước tiên hắn ngắm chuẩn con thỏ sứ mà đường muội muốn, nhẹ nhàng tung ra, đột nhiên Thẩm Khoát quát to một tiếng, Thẩm Mục giật mình tay run một cái.
Trượt luôn.
Thẩm Khoát và Thẩm Dật ăn ý nhìn nhau, tặc lưỡi.
Thẩm Mục dứt khoát mặc kệ bọn họ, ném tiếp nhưng Thẩm Khoát, Thẩm Dật nhất quyết không buông tha, liên tục quấy rối.
Không làm được gì, bốn chiếc vòng trong tay Thẩm Mục cứ thế bay đi không trúng cái nào, hắn cầm chiếc vòng cuối cùng quyết định chụp lên đầu đệ đệ ruột của mình, Thẩm Khoát.
Cảnh tượng này so với chơi ném vòng còn thú vị hơn rất nhiều, đến người dè dặt như Ngu Ninh Sơ cũng phải cười híp cả mắt.
Vậy là chỉ còn năm chiếc vòng trong tay Tống Trì.
Đúng vào lúc này, Thẩm Trác Thẩm Minh Y mua đèn lồ ng trở lại.
Thẩm Mục nói với Tống Trì:” Ngươi chia cho đại ca ta ba cái đi.”
Tống Trì vui vẻ đồng ý đưa ba chiếc cho Thẩm Trác.
Thẩm Mục lại nói cho Thẩm Trác những đồ bọn muội muội thích.
Thẩm Trác nhớ kỹ, trước khi ra tay quay sang hỏi Thẩm Minh Y có muốn gì không.
Thẩm Minh Y nhìn đồ vật bày biện bên trong, tròng mắt khẽ chuyển rồi chần chừ nói:” Muội muốn cây lược gỗ và chiếc ngân trâm kia.”
Thẩm Trác nhíu mày, trong tay hắn chỉ ba vòng, muội muội ruột muốn hai món, vậy đường muội biểu muội phải chia nhau như thế nào bây giờ?
Hắn định bảo Thẩm Khoát mua thêm thì bất chợt bên cạnh bay ra một chiếc vòng, vô cùng chuẩn xác rơi vào con tiểu long.
Thẩm Trác kinh ngạc nhìn về Tống Trì.
Tống Trì vẻ mặt tiếc nuối nói với Tống Tương:” Lệch một chút.”
Hóa ra Tống Tương thích chuỗi vòng tay hồng mã não phía sau tiểu long.
” A Vu thích tiểu long này hay đưa cho a Vu đi sau đó ca ca huynh lại ném tiếp chuỗi vòng tay cho muội.” Tống Tương nhìn về phía Ngu Ninh Sơ cười cười rồi chỉ huy ca ca ruột.
Tống Trì chăm chú một lần nữa lại nhắm chuẩn , thuận lợi lấy được chuỗi vòng tay.
Bạn đang đọc bộ truyện Cảnh Xuân Tươi Đẹp tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cảnh Xuân Tươi Đẹp, truyện Cảnh Xuân Tươi Đẹp , đọc truyện Cảnh Xuân Tươi Đẹp full , Cảnh Xuân Tươi Đẹp full , Cảnh Xuân Tươi Đẹp chương mới