TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Cầu Xin Anh Từ Hôn Đi

Chương 5: Dụ dỗ


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Hôm sau, thời tiết vẫn trong lành như vậy, nhiệt độ cao hơn một chút so với ngày La Phi xuyên đến.

La Phi dậy thật sớm, định đi lại hoạt động giãn gân cốt một chút, tiếc rằng vừa nhấc một bước chân liền cảm giác dưới mông đau rát như bị lửa thiêu. Y đành thu lại bàn chân, suy nghĩ tìm một cái cớ để nằm trên giường nghỉ ngơi một ngày.

Lúc này La Nghị lớn tiếng hô ngoài cửa: "Nhị ca, ra ăn cơm thôi!"

Thiếu chút nữa La Phi bật thốt lên "Mới có mấy giờ hả!?".

Thôi được, hôm qua y cũng tỉnh giấc tầm giờ này, cũng không quá muộn so với mọi người, nhưng sao hôm nay nhịp sống lại khác rồi?

Quả nhiên, kiên cường chống đỡ cơn đau mông bước ra ngoài, La Phi thấy bàn ăn đã bày biện xong --- mỗi người một bát cháo ngô.

Giữa mấy bát cháo còn bày một đĩa củ cải khô muối, đây là toàn bộ bữa sáng hôm nay.

Nói đến cháo bột ngô, có rất nhiều người trẻ tuổi không biết đây kỳ thực là bột ngô quấy với nước. Nhà nào điều kiện tốt còn bỏ thêm chút đường, nhưng trong thời cổ đại đường có thể coi là thứ xa xỉ, hộ nông bình thường ít có dịp ăn.

"Nương, có bánh bột ngô không?" La Như tuy là con gái nhưng sức ăn rất lớn, nhìn bát cháo bột ngô loãng đến không thể loãng hơn và ít củ cải muối, vẻ mặt cô nhóc lộ ra chút khổ sở.

"Nhà hết bột mì rồi, gạo cũng chẳng còn bao nhiêu, ăn tạm đi." Lý Nguyệt Hoa san bớt cháo sang bát con gái: "Ăn thêm phần của nương này."

"Không đâu nương, để cha và đại ca ăn thêm đi." Tuy rằng tham ăn nhưng La Như vẫn là đứa trẻ hiểu chuyện, cô nhóc lại bưng bát múc cháo cho người khác. Cô biết, cha và đại ca là hai người lao động vất vả nhất nhà, chút cháo này chẳng đủ lót dạ.

"Muội còn đang tuổi ăn tuổi lớn, không cần chia cho đại ca đâu." La Cát ngăn động tác của muội muội.

"Đừng múc qua múc lại nữa, tự ăn phần của mình đi, làm vậy chóng nguội. Bát cháo này ta ăn không hết, cho Tam Bảo ăn một nửa." La Phi chia nửa bát cháo của mình cho La Như, trong lòng chua xót. Cháo bột ngô sao có thể đủ no, cuộc sống thế này quả là cực khổ. Tuy rằng y không có cha từ bé, nhưng bà ngoại y là nghệ nhân dân gian, trước khi y xuyên tới đây bà vẫn mở lớp giảng dạy, thu nhập rất khá, còn mẹ y là người phụ nữ chịu khó làm ăn, cho nên cuộc sống của y có thể coi là đủ đầy, so sánh với hiện tại... chao ôi quả thực không muốn nhắc tiếp.

"Đầu xuân mà, hiện tại nhà nào cũng đói thôi." La Thiên nói: "Nói trắng ra, nhà chúng ta thu hoạch kém quá, cho nên hôm qua ta và nương các con đã thương lượng một chút, quyết định năm nay sẽ khai hoang thêm ruộng đất, về sau nếu có thể gặt hái nhiều hơn thì sinh hoạt sẽ khá hơn."

"Bắt đầu tính từ hôm nay, ta, cha và đại ca các con sẽ cùng nhau lên núi, ba người các con ở nhà." Lý Nguyệt Hoa nói: "Nhị Bảo, về sau con phải vất vả chút, vườn rau kia vốn là nương phụ trách chăm bón, năm nay giao cho con. Ngô đã bào xong, hôm nay con làm đất sau đó rắc hạt cải thìa và ngô nhé."

"Con, một mình con?" La Phi thiếu chút nữa phun ra miếng cháo trong miệng.

Bạn đang đọc bộ truyện Cầu Xin Anh Từ Hôn Đi tại truyen35.shop

"Không phải còn có Tam Bảo và Tứ Bảo sao, con đưa hai đệ muội ra làm cùng." Lý Nguyệt Hoa khuyên nhủ tận tình: "Con chưa muốn thành thân lúc này, ta và cha con cũng không ép buộc. Nhưng nếu con không tìm được chỗ dựa, vậy chỉ có thể dựa vào bản thân mình. Trước kia ta và cha đều thương con nhất vì con là tiểu ca chân yếu tay mềm, không bắt con làm lụng nhiều, nhưng trong nhà khó khăn, con cũng nên góp sức lao động đi."

"Lao động cũng được ạ, nhưng có thể để ngày mai được không?" Chỉ cần nghỉ thêm một ngày cũng được, y cảm giác vết nứt dưới hoa cúc còn chưa khép miệng, thương tích này mà đi xới đất gieo trồng e là y sẽ thăng thiên mất!

"Hôm nay con phải làm gì?" La Thiên hoài nghi nhìn đứa con thứ đã từng có "tiền án tiền sự".

"Cũng không có gì ạ, con chỉ là..." La Phi không biết nên giải thích thế nào. Y biết chỉ có cách đi tới Tịch gia, bởi vì trước mắt, điều hai vị cha mẹ này trông chờ nhất chính là y có thể bồi dưỡng tình cảm với Tịch Yến Thanh. Nhưng với tình huống hiện giờ của y, đường tới Tịch gia quá đỗi xa xôi, lết tới nơi chẳng phải hoa cúc của y sẽ mất một tầng da sao?

"Cha, con nói thật với người vậy!" La Phi hạ quyết tâm: "Hôm nay thân thể con không quá thoải mái, con muốn nghỉ ngơi một chút."

"Không thoải mái?" Lý Nguyệt Hoa lập tức trở nên khẩn trương, đứa con thứ của bà từ trước tới nay rất hay mắc bệnh, sau đó nghe lời thầy bói đổi tên mới khá hơn, hiện giờ sao lại có vấn đề rồi?

"Có cần mời thầy lang tới xem không?"

"Không không không! Không cần đâu!" Cháo còn không đủ mà ăn, mời thầy lang tới để cả nhà hít khí giời ư? La Phi vội vàng cự tuyệt: "Nương, con chỉ muốn nghỉ ngơi một ngày thôi, thuận tiện, thuận tiện đi Tịch gia một chuyến, hôm qua đưa hạt giống cho hắn, không phải chưa lấy bao bố về sao, để con sang lấy về."

"Nghe con nói lão tử muốn...." La Thiên còn chưa nói xong đã bị Lý Nguyệt Hoa cấu đùi dưới gầm bàn, nhất thời nghẹn lại nửa câu.

"Vậy cũng được." Lý Nguyệt Hoa nói: "Có điều ngày mai con nhớ phải gieo hạt cho nương nghe không?"

"Nương yên tâm, con nhất định sẽ làm xong việc." La Phi âm thầm thở phào một hơi, y nghĩ thầm quả nhiên phải mang Tịch Yến Thanh ra làm bia đỡ đạn, ai bảo đôi cha mẹ này nhất quyết phải ép y. Y uống nốt nửa bát cháo bột ngô, trong lòng âm thầm tính toán, lát nữa cha mẹ lên núi y sẽ nhờ La Nghị sang Tịch gia lấy bao bố. Còn đệ đệ có đi hay không, y chẳng quan tâm.

Một lúc sau, La Thiên, Lý Nguyệt Hoa và La Cát đồng thời lên đường. Lão hổ đi vắng, lúc này La Phi một mình tung hoành.

Y gọi đệ đệ tới: "Tứ Bảo, chẳng phải đệ vẫn luôn muốn nghe chuyện đánh giặc của Tịch Yến Thanh sao? Nhị ca cho đệ cơ hội, đệ sang đó lấy bao bố nhà ta về, thuận tiện nghe Tịch ca kể chuyện luôn, đệ thấy thế nào?"

"Nhị ca, sao huynh lại như thế? Huynh nói với cha muốn tới Tịch gia, bây giờ lại bắt Tứ Bảo đi. Đây chẳng phải bức Tứ Bảo lừa cha sao? Huynh cũng không sợ cha đánh ư?" La Như tỏ vẻ bất mãn. Tuy rằng cha mẹ La dễ tính, nhưng có hai trường hợp ngoại lệ, một là lừa gạt, hai là giấu diếm. Nhị ca của cô đang vuốt râu hùm sao?

"Vậy làm sao bây giờ? Nhị ca ta hiện tại thực sự không thoải mái." La Phi chỉ chỉ vào bụng: "Đau eo, không thể đi bộ."

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầu Xin Anh Từ Hôn Đi, truyện Cầu Xin Anh Từ Hôn Đi , đọc truyện Cầu Xin Anh Từ Hôn Đi full , Cầu Xin Anh Từ Hôn Đi full , Cầu Xin Anh Từ Hôn Đi chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top