TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Cầu Xin Anh Từ Hôn Đi

Chương 7: Ê mông


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

La gia ở thôn Hoa Bình thường chìm vào yên tĩnh mỗi buổi tối, đêm nay bỗng nhộn nhịp lạ thường

La Phi đội nắp nồi ngồi xổm dưới đất, gương mặt tuấn tú nhăn nhó như bánh quẩy: "Ối cha ơi, chuyện con sang Tịch gia tắm rửa, không phải, không phải chỉ có người nhà mình biết sao? Nếu người không nói, người khác không nói, ai dám ra kia đồn thổi, không nói thì sẽ không có ai biết, cha làm gì phải tức giận như vậy?"

Ống tay áo của La Thiên đã xắn cao tới nách, cây chổi trong tay cũng gãy thành hai đoạn: "Con còn dám nhắc tới à? Con nói xem vì sao ta lại tức giận, hả?"

La Phi nghĩ thầm trong bụng, đúng vậy, con cũng không hiểu vì sao cha lại phát hỏa như vậy. Không phải chỉ là đi tắm một cái thôi sao? Vậy thì sao cơ chứ? Cũng chẳng có người ngoài biết!

La Thiên thấy bộ dạng ngây ngô không sợ miệng lưỡi thiên hạ của La Phi thì càng thêm nóng ruột: "Được rồi La Nhị Bảo, lão tử không đôi co với con nữa, lão tử cũng không muốn nghe con cãi chày cãi cối! Con nhớ kỹ cho ta, chờ ta và nương con chọn ngày lành thánh tốt, con bắt buộc phải thành thân! Bắt buộc! Nghe chưa?"

"Không đâu!" Có lẽ La Phi cho rằng bữa trưa y vừa ăn gan hùm mật gấu, đứng phắt dậy: "Muốn thành thân người đi mà thành thân!" Y ghét nhất là ép cưới ép gả!

"Con nói gì?" La Thiên không ngờ vậy mà con trai ông dám phản kháng, ông hơi sửng sốt một chút, sau khi hồi thần ánh mắt trừng La Phi càng thêm hung ác, đập mạnh cây chổi bị gãy làm hai đoạn xuống mặt đất: "Con không thành thân đúng không? Có tin lão tử đánh gãy chân con không?"

"Đánh thì đánh! Dù sao cha cũng chỉ biết dọa mồm!" La Phi đứng lên vỗ vỗ hai chân bị tê vì ngồi xổm lâu, may mà sáng nay rắc thuốc của Tịch Yến Thanh, bằng không lúc này y sẽ chẳng có khí lực mà đối đầu với La Thiên: "Con không thể hiểu nổi, sao mọi người cứ cuống lên như thế? Lỡ con và Tịch Yến Thanh không hợp nhau thì sao? Lẽ nào phải miễn cưỡng sống cùng nhau cả đời hay sao?" Thời đại này không giống xã hội hiện đại, muốn ly hôn thì ra tòa. Thành thân là chuyện cả đời, nếu bọn họ không cùng lối sống, về sau ở chung ra sao? Chi bằng làm theo cách mà Tịch Yến Thanh nói, trước tiên phải làm bạn bè với nhau.

"Con! Con cái loại vô liêm sỉ này! Con không hợp với tiểu tử Tịch gia? Vậy con tìm cho lão tử một người thích hợp ra đây! Lão tử tin con có thể đi cùng tên Trương Dương Phàm kia suốt đời, ban đầu không ngăn cấm con. Con thì hay rồi, luôn nói đám người Trương gia sẽ mang lễ tới hỏi, kết quả thì sao? Bọn họ mang lễ tới hỏi Bạch gia rồi! Con nói xem có mất mặt hay không!!!" Ngay từ đâu La Thiên chỉ muốn hù dọa La Phi, ông muốn mượn chuyện tắm rửa kia để ép con trai thứ gả qua Tịch gia, lại không ngờ La Phi phản kháng dữ dội như vậy, cho nên lúc này ông thực sự tức giận: "Lão tử đếch sợ sau lưng có người đàm tiếu, cùng lắm ta đánh cho nó câm mồm là được! Nhưng con là con trai lão tử, con không biết đứng lên thanh minh cho bản thân sao? Không biết cách khiến lũ đặt điều ngậm miệng sao?"

"Chỉ vì để người ta ngậm miệng mà tùy tiện tìm người khác thành thân ư? Con có bị ngốc đâu cha?" Hơn nữa sao cứ nhắc đi nhắc lại chuyện về Trương Dương Phàm cơ chứ? La Phi vứt nắp nồi sang một bên, kéo ghế dựa cẩn thận ngồi xuống: "Dù sao thì con cũng không thành thân với họ Tịch đâu."

"Không thành thân? Được lắm La Nhị Bảo!" La Thiên nện vỡ mặt bàn "rầm" một tiếng.

"Cha! Cha đứa nhỏ!" Lý Nguyệt Hoa cùng đám đệ muội nhất thời hoảng sợ. Kỳ thật bọn họ vẫn coi La Thiên là con hổ giấy, tuy rằng hung hăng nhưng ông vẫn rất thương yêu vợ con, cho dù đánh thật cũng sẽ xuống tay nhẹ nhàng. Nhưng lúc này đây, hiển nhiên La Thiên đã thực sự nổi giận.

"Cha cha cha! Có chuyện gì từ từ nói!" La Phi cũng kinh hãi. ĐM tức thật rồi sao?

"Nói cái rắm!" La Thiên nói xong thì vung gậy quật mông La Phi: "Ta xem con còn cãi cố hay không!"

"A!" La Phi ăn một roi, cảm giác cái mông đáng thương đã lằn thành vết: "Cha, khoan đã khoan đã! Có chuyện gì từ từ nói, người đừng đánh thật!"

Bạn đang đọc bộ truyện Cầu Xin Anh Từ Hôn Đi tại truyen35.shop

"Đúng vậy thưa cha, xin người bớt giận thưa cha!" La Như và La Nghị đồng thời tiến lên ngăn cản, cả nhà loạn như chạy giặc. Cũng may La gia xây nhà tựa núi, bên phải là đường lên núi, bên trái là mảnh ruộng cạn, không có hàng xóm xung quanh, cho nên cảnh tượng náo nhiệt này không bị ai nhìn thấy.

"Các con tránh ra cho lão tử! Hôm nay nếu ai ngăn cản, lão tử đánh cả người đó!" La Thiên cao to lực lưỡng, một phen đẩy hai đứa con nhỏ ra: "La Nhị Bảo, con nói lão tử chỉ biết dọa mồm phải không? Hôm nay ta cho con biết thế nào là dọa mồm! Con dám coi rẻ mạng sống phải không? Lão tử nuôi con bao năm là để con nhu nhược bị người ta khi dễ sao, chấp nhận để người ta chỉ trỏ đúng không? Con là cái đồ con lừa!"

"Ba!" một tiếng, thêm một gậy vào mông: "Nào nói đi, con rốt cuộc có chịu gả vào Tịch gia không! Con rốt cuộc có chịu thành thân cho ta hay không!"

"Có có có! Cha, ối cha ơi, cha ơi cha.... Ai u ngài đừng đánh, đừng đánh nữa!" La Phi bị dồn vào góc nhà, hết đường chạy, giơ hai tay đầu hàng: "Con thành thân! Con thành thân là được chứ gì!" Thật biết cách bức ép người khác mà!

Không phải chỉ là thành thân với Tịch Yến Thanh sao! Thành thì thành!

La Phi mặt đỏ tía tai, trừng mắt nhìn La Thiên: "Người có phải cha ruột con không!"

La Thiên ném gậy sang một bên: "Nói nhảm! Nếu không phải cha ruột con, bộ dạng ngang bướng này ta đã sớm ném vào nhà xí xả nước rồi, cứng đầu cứng cổ."

La Phi không hề biết, ngày y được kéo lên từ dưới sông, La Thiên đã run rẩy đến mức nào. Người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất khi ấy sợ tới mức phát hoảng, nhìn thân thể lạnh ngắt cứng đờ của đứa con, ông vừa tức giận vừa khẩn trương vừa đau lòng, chỉ là không biết làm thế nào. Đứa con thứ này rất cố chấp, cứ mãi si mê Trương Dương Phàm khiến ông không khỏi tức giận, hận không thể tống cổ thứ ngang bướng này ra khỏi cửa, nhưng nhìn bộ dạng gầy gò yếu đuối của y ông lại không đành lòng, cuối cùng chỉ nhốt vào phòng chứa củi.

Vốn ông tưởng rằng đứa nhỏ này đã nghĩ thông suốt, vừa vặn Tịch Yến Thanh đã trở về, bọn chúng được định hôn từ nhỏ, lúc này về chung một nhà không phải quá tốt sao? Tịch Bình năm xưa rất thương yêu thê tử, tiểu tử Tịch Yến Thanh này khẳng định cũng không khác cha.

La Thiên nghĩ vậy nên rất yên lòng, nào ngờ La Phi không chút cảm kích, còn chọc ông tức sôi máu!

La Thiên bĩu môi trừng ngược lại, kết quả không trừng nổi đôi mắt to như chuông bò của La Thiên, y đành phải đứng lên vươn tay định phủi bụi trên quần. Cánh tay nâng lên lại hạ xuống, chưa phủi đã thấy nhức, phủi rồi có lẽ càng đau hơn! Thôi bỏ đi, có điều lần này có thể quang minh chính đại mà ôm mông về phòng.

Cảnh gà bay chó sủa lúc này đã kết thúc. La Phi buồn bực không hé răng bước thẳng ra ngoài, khập khiễng rời đi. Cả nhà không hẹn mà cùng nhìn bộ dạng ôm mông ra cửa của y, đột nhiên cảm thấy có chút đau lòng. Đặc biệt là Lý Nguyệt Hoa, vừa rồi bà quả thực phải nghiến răng nghiến lợi mới không bước lên can chồng, sau đó thấy La Phi chịu nhượng bộ, bà cũng thở phào nhẹ nhõm. Nhưng lúc này lại nhịn không được mà sinh ra chút hối hận.

Đứa nhỏ này thoạt nhìn cực kỳ tủi thân, lẽ nào là bọn họ tính sai rồi?

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầu Xin Anh Từ Hôn Đi, truyện Cầu Xin Anh Từ Hôn Đi , đọc truyện Cầu Xin Anh Từ Hôn Đi full , Cầu Xin Anh Từ Hôn Đi full , Cầu Xin Anh Từ Hôn Đi chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top