Ở chỗ mà nắm đấm hai người chạm vào nhau, một luồng sức mạnh hung bạo bất chợt bùng nổ như bom nguyên tử, khí thế khủng khϊế͙p͙ đó lập tức lan ra xung quanh.
Dưới khí thế này, đá trên đỉnh núi nát vụn rồi bay theo gió.
“Rầm rầm rầm!”
Dương Thanh và Hoa Anh Kiệt lại rơi vào trận chiến kịch liệt.
Black Doctor đứng ở đỉnh núi khác, nhìn hai người bằng đôi mắt tràn ngập ý cười.
“Hai vật thí nghiệm này đều là kiệt tác hoàn mỹ nhất của mình!”
Black Doctor khen không ngớt lời.
Trên đời này không có mấy cao thủ như thế.
Lúc này, Dương Thanh chỉ cảm thấy ý thức của mình đang dần biến mất, không những thế, trí nhớ của anh cũng bị xóa đi.
Dường như có một cây bút đang viết trong đầu anh, Black Doctor là chủ nhân của anh, anh phải nghe lệnh ông ta chứ không được phản kháng.
Dương Thanh chợt phát hiện, ký ức tốt đẹp giữa anh và Tần Thanh Tâm đang biến mất dần.
Không những thế, Tiêu Tiêu, Mã Siêu, còn cả những chuyện xảy ra ở biên giới phía Bắc đang từ từ biến mất.
“Không!”
Anh đau đớn hét lên: “A…”
“Rầm!”
Đúng lúc này, Hoa Anh Kiệt đã đấm trúng ngực Dương Thanh, Dương Thanh lập tức bay ra xa.
“Không! Đừng! Đừng! Đừng”
Dương Thanh đau khổ hét lớn: “Đừng xóa trí nhớ của tôi, đừng! Tôi xin ông!”
“A…”
“Chủ nhân của tôi là Black Doctor… Không, không phải! Không phải thế!”
“Tôi phải nghe lệnh Black… A… Không! Không phải!”
Dương Thanh ôm đầu, đau đớn lăn lộn trên đất.
Sắc mặt Black Doctor hơi khó coi, ông ta nhíu mày: “Sao có thể chứ? Cậu ta đã bị tiêm liều thuốc siêu hoàn mỹ với dược hiệu mạnh gấp mười lần liều thuốc hoàn mỹ, sao cậu ta vẫn giữ được lý trí của mình?”
Theo kế hoạch của ông ta, sau khi bị tiêm liều thuốc siêu hoàn mỹ, hoặc Dương Thanh sẽ nổ tung vì không chịu nổi dược hiệu.
Hoặc anh sẽ mất hết lý trí, từ nay về sau chỉ nghe lệnh ông ta.
Nhưng bây giờ, Dương Thanh vẫn giữ được chút lý trí cuối cùng, còn đấu tranh với dược hiệu mạnh mẽ, rốt cuộc ý chí phải kiên cường tới mức nào thì mới làm được điều đó đây?
“Hoa Anh Kiệt, ra tay tiếp đi!”
Black Doctor sầm mặt, nói.
Ông ta không cười nữa, nét mặt vô cùng âm u, do đó có thể thấy phản ứng của Dương Thanh đã nằm ngoài dự đoán của ông ta rồi.
Hoa Anh Kiệt hơi nhích chân, lại tấn công Dương Thanh.
“Rầm rầm rầm!”
Hai người lại rơi vào trận chiến kịch liệt.
Dương Thanh càng đánh càng thấy ý chí của mình bị bào mòn, gần như không còn chút gì nữa.
Những ký ức tốt đẹp trong đầu anh cũng mất dần.
Hai hàng lệ bỗng chảy xuống từ mắt anh.
Anh không hiểu sao mình lại khóc, chỉ biết trong lòng rất đau đớn, dường như đã đánh mất thứ gì đó vô cùng quý giá, nhưng rốt cuộc là thứ gì thì anh không nghĩ ra.
Anh chỉ nhớ, những thứ đó rất quan trọng với anh, anh sẵn sàng bảo vệ chúng bằng mạng sống của mình.
“Dương Thanh, kể từ hôm nay, tôi - Black Doctor là chủ nhân của cậu, cậu phải nghe lời tôi!”
Đúng lúc này, Black Doctor bỗng giận dữ quát.
“Tôi tên Dương Thanh, kể từ hôm nay, chủ nhân của tôi chính là Black Doctor, tôi phải…”
Dương Thanh
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!